Phong Thần Châu – Tần Ninh - Vô Thượng thần đế (FULL)

 Tiểu Chí Tôn hậu kỳ, nhưng ngay cả Đại Chí Tôn cũng không phải là đối thủ của hắn…”, Kỳ Hải Minh sửa sang lại quần áo, ngồi xuống, rồi nhìn về phía mấy người bọn họ, chậm rãi nói: “Hôm nay ta đã phái người đi tra xét, tên nhóc này bỗng nhiên từ đâu chui ra, rất kỳ lạ”.  

 

“Chỉ là trùng hợp đi ngang qua, cứu được Linh Phỉ Phỉ, nhưng mà có vẻ như hắn rất quen thuộc với nhà họ Linh…”  

 

“Còn về những tin tức khác thì không có gì…”, Kỳ Hải Minh híp mắt nói: “Nhưng mà theo ta suy đoán, Tần Ninh này tuyệt đối không phải là người bình thường, rất có thể là hạt giống thiên tài nào đó trong các tông môn lớn hoặc trong gia tộc lớn ở Cửu Nguyên Vực chúng ta…đi ra ngoài học hỏi kinh nghiệm…”, lời này vừa nói ra, mấy vị cao tầng đều không nhịn được mà rùng mình.  

 

Nếu là như thế thì bọn họ gặp phải vấn đề lớn rồi.  

 

“Vậy ngươi nói xem, chúng ta nên làm gì bây giờ?”  

 

Một người mở miệng nói: “Ngày thường, ba huynh đệ nhà Nguyên Trung Thiên đối xử với chúng ta rất tốt, bây giờ bọn họ chết rồi, chúng ta không có đủ thực lực để báo thù, chẳng lẽ cứ như vậy đi theo Tần Ninh?”  

 

“Lấy cái gì để báo thù?”  

 

“Đúng vậy…”  

 

“Ai…”, lúc này, mấy người họ cảm thấy vô củng bi ai.  

 

  

 

Kỳ Hải Minh khụ khụ hai tiếng rồi mở miệng nói: “Các vị, hiện giờ, Tần Ninh tạm thời không có ý kiến gì với chúng ta, ta cho rằng, mọi người cứ đi bước nào tính bước nấy, hắn muốn chúng ta làm cái gì thì chúng ta làm cái đó, cùng lắm thì đến lúc hắn muốn chúng ta đi liều mạng thì chúng ta quay đầu hợp tác với nhà họ Hứa…”  

 

“Mấy người bọn hắn, còn cả cái cô gái mạnh hơn hắn một chút kia nữa, cho dù có cường đại thì có thể cường đại hơn cả cường giả Tiểu Thiên Tôn sao?”  

 

Lời này vừa nói ra, mấy người đều gật gật đầu.  

 

“Dù sao thì cũng đừng quá lo lắng, thời buổi bây giờ, còn sống mới có thể làm được việc khác!”  

 

“Ừm!”  

“Đúng vậy”.  

 

“Hơn nữa, nhà họ Hứa đã chi rất nhiều của cải cho ba vị bang chủ, ba vị bang chủ chết, Hứa Lâm Thiên còn sốt ruột hơn chúng ta mới phải, ta mà là hắn, bây giờ, căn bản là không thể nào ngủ được!”  

 

Kỳ Hải Minh cười lạnh nói.  

Advertisement
';
Advertisement