Hứa Minh Thông cũng đưa hai tay ra, dùng pháp thân để đỡ đòn.
Keng! Lại một lần nữa, cả người Hứa Minh Thông lùi lại, phun ra một ngụm máu tươi.
Diệp Nam Hiên không để ý, tiếp tục xông lên lần nữa.
Một đao tiếp một đao, khí thế này còn mạnh hơn khí thế kia! Phòng ngự của Hứa Minh Thông càng ngày càng yếu ớt.
Trong lầu các.
Dược Thập thấy cảnh này, liền nói: "Là võ thế!"
Võ thế?
Đó là cái gì?
Dược Thập lập tức nói: "Kiếm có kiếm ý, kiếm thế, đao có đao ý, đao thế, thế gian vạn vật đều có một loại thế!"
"Mà lĩnh ngộ được loại thế này sẽ có thể khiến thực lực của võ giả mạnh lên gấp mười thậm chí là mấy chục lần, loại thế này ẩn chứa cùng với trời đất, võ giả muốn nắm bắt được là điều cực kỳ khó khăn".
Thế! Vạn vật đều có thế.
Mà thế mạnh nhất chính là thế trời đất không ai qua được.
Hiển nhiên Diệp Nam Hiên đã nắm giữ được một loại thế.
Dược Thập nhìn một lát mới lẩm bẩm nói: "Kẻ này đánh nhau vô cùng ngông cuồng, ra tay ngông cuồng, khí thế cũng ngông cuồng, đây là một loại cuồng thế!"
Cuồng?
Cuồng cũng có thể là một loại thế?
Nói đùa sao! Dược Thập nhìn về phía Tần Ninh, không nhịn được nói: "Khó trách ngươi dám để cho hắn ta khiêu chiến võ giả Đại Chí Tôn hậu kỳ, đúng là vô cùng mạnh mẽ".
Tần Ninh chỉ cười không nói gì.