Hứa Lâm Thiên thấy một màn như vậy thì cắn chặt răng, ông ta nắm chuôi đao trong tay rồi chém xuống một nhát.
Đao phong hoá thành kích thước dài mấy mét từ trên trời giáng xuống, nhắm thẳng vào thân thể Tần Ninh.
Thấy vậy, sắc mặt Tần Ninh không chút thay đổi.
“Tứ Linh Thiên Kiếm Quyết”.
Kiếm khí trong cơ thể bao trùm.
“Hoả Chi Linh Long”.
Trong lòng quát lên một tiếng.
Trầm Uyên kiếm chém ra.
Phía trên trường kiếm, bốn tia sáng hoá thành một chùm lửa đỏ, kiếm khí bộc phát ra từ trên thân kiếm, càn quét xung quanh, rồi biến thành một con rồng lửa, bay thẳng ra ngoài.
Ầm…Tiếng gầm rú kịch liệt lập tức vang lên.
Kiếm khí rồng lửa va chạm với đao phong, trong phút chốc đã xé rách, phóng thẳng về phía Hứa Lâm Thiên.
Mà giờ phút này, bốn phía vang lên từng tiếng kêu hoảng sợ.
Vốn tưởng rằng Hứa Lâm Thiên sẽ trực tiếp áp đảo Tần Ninh, nhưng không ngờ là một đòn của Tần Ninh lại có thể phá vỡ công kích của Hứa Lâm Thiên.
Đối mặt với kiếm khí đang đánh đến của hắn, Hứa Lâm Thiên lập tức phản kích, đao phong di chuyển, một luồng đao khí màu sáng trắng loé lên, dập tắt kiếm khí hình rồng lửa.
Hai người đồng thời lùi lại, cách nhau khoảng trăm mét.
Trái tim của mọi người như bị treo lơ lửng.
Vốn tưởng rằng trận này chỉ đơn giản là Hứa Lâm Thiên bùng nổ giết chết Tần Ninh, làm cho cái tên kiêu ngạo, ngông cuồng này người chết đạo tan.
Thế nhưng không nghĩ tới thực lực của Tần Ninh lại cường đại như thế, vậy mà có thể cứng đối cứng với Tiểu Thiên Tôn.
Đây cũng chính là điều mà bản thân Hứa Lâm Thiên không ngờ tới.
Hứa Lâm Thiên nhìn ra được, thực lực của Tần Ninh đã vượt qua Đại Chí Tôn hậu kỳ bình thường, không hề kém cạnh gì so với ông ta, vậy nên ông ta không dám khinh địch.
“Thương Đao Diệt Sinh Quyết”.
“Phá!”
Đao pháp của Hứa Lâm Thiên lập tức phóng thích ra, bên ngoài thân thể, pháp thân hình đao mang cũng theo đó mà xuất hiện.
Pháp thân mà Hứa Lâm Thiên tu hành cũng là một loại đao.
Thấy một màn như vậy, Diệp Nam Hiên kích động.
“Thật muốn chiến với ông ta một trận”.