Phong Thần Châu – Tần Ninh - Vô Thượng thần đế (FULL)

 Tần Ninh vung kiếm rồi thụt lùi nắm chặt tay lại, khí tức nóng cháy bùng nổ.  

 

"Đừng ngủ nữa, đi ra làm việc mau!"  

 

Hắn ra lệnh.  

 

Giọng của Tần Ninh vừa dứt thì một tiếng gầm thét lanh lảnh vang vọng khắp sơn cốc, truyền ra tận mười mấy dặm.  

 

 

 

Tiếng gào thét cất lên.  

 

Chỉ thấy một bóng dáng hùng vĩ cất cánh bay lên cao từ sau lưng Tần Ninh.  

 

Cơ thể cường tráng, cao đến trăm trượng ấy được bao trùm trong áo giáp đầy những cái vảy đá đỏ như máu, chín cái đầu trông cực kỳ hung bạo và khủng khiếp, đôi cánh của nó cũng đỏ tươi như bị nung chảy trong dung nham.  

 

Đây là một con chim khổng lồ.  

 

Một con chim chín đầu.  

 

Mỗi cái đầu của nó đều đáng sợ như giao long, tỏa ra hơi nóng như lửa, vảy trên cơ thể nó thì cứng như những hòn đá mọc lởm chởm với những hình thù kỳ quái.  

 

"Cửu Anh!  

 

Lý Huyền Đạo và Diệp Nam Hiên hoàn hồn.  

 

Sau khi bốn người cùng nhau tiến vào Trung Tam Thiên, Cửu Anh ngủ say trong cơ thể sư tôn.  

 

Nghe sư tôn bảo Cửu Anh đang phải trải qua quá trình lột xác.  

 

Một khi lột xác thành công, nó sẽ tiến hóa đến một trình độ mới.  

 

Lúc này Cửu Anh trông rất bất phàm.  

 

Bề ngoài khí khái hào hùng hơn, điều quan trọng nhất là khí chất của nó cũng đã thay đổi.  

 

Đó là loại khí thế có thể lay động cả đất trời như giao long.  

 

Tần Ninh đứng trước người Cửu Anh nhìn Hứa Mậu Vinh.  

 

"Động vào ai không động, động vào nhà họ Linh làm gì không biết".  

 

Hắn nói với vẻ dửng dưng: "Hôm nay cho dù Thiên Vương lão tử đến đây thì cũng không ai cứu được ngươi đâu".  

 

Dứt lời, Cửu Anh gào lên một tiếng kì lạ rồi đáp xuống.  

 

Hình ảnh ấy làm Thời Thanh Trúc bĩu môi.  

 

Bộ vảy như đá của Cửu Anh nhìn thấy mà ghét.  

 

Xấu quá trời xấu, không dám ngồi luôn! Đúng là Phệ Thiên Giảo vẫn tốt hơn.  

 

Lông nó xù lắm, điều khiển Phệ Thiên Giảo đi phải gọi là sung sướng nhất trên đời.  

Advertisement
';
Advertisement