Vàng Lưu Ly Như Ý là linh bảo thuộc hệ kim, cấp bậc cực cao, dùng để luyện chế linh khí ngũ phẩm còn thừa ấy chứ.
Nhưng nếu là người nuốt vào thì sẽ không thể tiêu hóa nổi.
Người bình thường hay nuốt vàng tự sát, đơn giản vì người thường không thể tiêu hóa được kim loại trong lực hệ kim, làm lục phủ ngũ tạng suy giảm.
Mà võ giả tuy mạnh mẽ hơn, đan sư thậm chí còn có thể ngưng tụ đan hỏa trong lục phủ ngũ tặng, nhưng đây là vàng Lưu Ly Như Ý, là lực hệ kim thuần túy nhất.
Đến cả Diệp Viên Viên cũng hơi sửng sốt.
“Nuốt rồi...”
“Yên tâm đi!”, Vân Sương Nhi cười nói: “Công tử tu hành kim thân ngày một viên mãn, ngày trước có thể ăn được vàng Lưu Ly, cho nên vàng Lưu Ly Như Ý này cũng được cả thôi”.
“Ừ!”
Diệp Viên Viên gật đầu, không nói nhiều nữa.
Đương nhiên nàng biết rõ thực lực của Tần Ninh.
Mà lúc này, Tần Ninh nuốt vàng Lưu Ly Như Ý, bề mặt cơ thể tức thì xuất hiện những ánh sáng vàng.
Ánh sáng vàng lóe lên, cả người hắn như đang lột xác.
“Hắn định vừa đánh nhau vừa ngưng tụ kim thân đấy!”, Yến Quy Phàm nhìn ra chút đầu mối, không khỏi chép miệng: “Cũng chỉ có hắn là dám làm vậy thôi!”
Vừa chiến đấu vừa đột phá.
Hầu như ít người dám làm vậy, bởi vì chỉ sơ sẩy một chút thì sẽ không thể đột phá được mà sẽ bị đối thủ giết chết luôn.
Đây chính là một chuyện cực kỳ nguy hiểm.
Có điều Yến Quy Phàm nói đúng mà cũng không đúng.
Thứ Tần Ninh muốn đột phá không phải như võ giả đột phá cảnh giới, cần linh khí hội tụ rồi đột biến.
Mà là tăng mạnh kim thể, khiến toàn thân nâng cấp.