Phong Thần Châu – Tần Ninh - Vô Thượng thần đế (FULL)

 Cô gái đứng dậy, xoay người rời đi.  

 

“Gấp gáp như vậy làm gì?  

 

Đi gặp tình nhân?”  

 

“Cút đi!”  

 

Cô gái hừ một tiếng nói: “Đồ đệ của ta xảy ra chuyện!”  

 

Nói xong, bóng dáng của cô gái đã biến mất không thấy đâu.  

 

Lúc này, thanh niên cũng dần dần thu lại vẻ lười biếng trong mắt, hắn ta đứng dậy, rời khỏi quán rượu cũ nát, đi đến một con phố phồn hoa trong thành Phù Dung.  

 

Vòng vèo một lát, thanh niên đi đến trước một toà nhà chiếm cứ cả một con phố.  

 

Con phố này dài hơn mười dặm, trên phố đều là giao dịch các.  

 

Cửu Nguyên thương hội! Nhắc đến Cửu Nguyên thương hội, bất kỳ thế lực nào trong Cửu Nguyên Vực đều mang thái độ nghiêm nghị.  

 

Đây là một thương hội mới phát triển được mấy vạn năm, nhưng lại có thể dùng tốc độ nhanh nhất để đan dược, bảo khí, linh thực được tiến hành giao dịch trong từng tòa thành trì.  

 

Hơn nữa, Cửu Nguyên thương hội cũng không giống như các thế lực bá chủ trong Cửu Nguyên Vực, xưng bá phương nào.  

 

Chỉ chuyên tâm làm giao dịch.  

 

Nghe đồn, trong Cửu Nguyên Vực, bất kỳ thành trì nào cũng đều có cửa hàng của Cửu Nguyên thương hội, chỉ là lớn hay nhỏ mà thôi.  

 

Lúc này, thanh niên đứng trước cửa lớn của thương hội, nhìn bốn chữ Cửu Nguyên thương hội màu vàng lấp lánh, hắn ta ngoáy ngoáy mũi rồi đi vào….  

 

“Ngươi ngươi ngươi….ngươi muốn làm gì!”  

 

Hộ vệ bảo vệ ngoài cửa nhanh chóng ngăn thanh niên lại.  

 

Dáng vẻ lôi tha lôi thôi, bề ngoài phóng túng không chút trói buộc, người như vậy, sao có thể đi vào Cửu Nguyên thương hội?  

 

Thanh niên cười nói: “Ta đến tìm phân hội trưởng của nơi này!”  

 

“Cút đi!”  

 

Người hộ vệ kia mắng chửi: “Đây là nơi nào?  

 

Cửu Nguyên thương hội! Các giao dịch các khác trong thành Phù Dung đều kém xa so với Cửu Nguyên thương hội chúng ta, ngươi muốn đi vào sao?  

 

Ngươi dựa vào cái gì?”  

 

“Trang phục không chỉnh tề, không cho phép!”  

 

Nghe được những lời này, thanh cũng không tức giận, hắn ta lục lọi trong lồng ngực tìm cái gì đó, mấy tên hộ vệ lập tức trở nên cẩn thận.  

“Đừng sợ”.  

 

Thanh niên cười nói: “Các ngươi cầm lệnh bài này, đi tìm phân hội trưởng của các ngươi, phân hội trưởng của các ngươi sẽ đi gặp ta”.  

 

Mấy tên hộ vệ nhìn chiếc lệnh bài trong lời nói của thanh niên, bên ngoài dính đầy bùn đất, căn bản không nhìn ra hình dáng cụ thể, trông lấm lem bẩn thỉu, lại còn có một mùi hương rất khó ngửi.  

Advertisement
';
Advertisement