Phong Thần Châu – Tần Ninh - Vô Thượng thần đế (FULL)

 “Vậy để Liễu Nhi đi cùng với tiên sinh!”  

 

“Cũng được!”  

 

Tần Ninh lập tức chuẩn bị rời đi.  

 

Đột nhiên hắn dừng lại, dường như nghĩ đến điều gì đó, hắn nhìn về phía Hồng Phù Dung, nói: “Chuẩn bị cho Thanh Trúc một chút đồ ăn bổ dưỡng, với cả…rượu…”, Hồng Phù Dung chợt ý thức được điều gì đó, lập tức gật gật đầu.  

 

Không bao lâu sau, nhóm phi cầm và Hồng Giáp Vệ được sắp xếp từ trước đã đồng loạt xuất hiện trong võ trường.  

 

Đám người Linh Thiên Triết và Linh Văn Long cũng đang chờ đợi.  

 

Tần Ninh chào hỏi đám người, phi cầm phóng lên cao…  

 

“Trong Linh Nguyên Châu, phía nam là vùng đất của bảy quận, do gia tộc bảy quận thống trị, mà phía bắc chính là lãnh thổ của ba thế lực lớn”.  

 

“Phù Dung lâu ở phía đông, nhà họ Liễu ở phía tây, nhà họ Linh ở phía bắc, ba phương tạo nên thế chân vạc!”  

 

Trên lưng phi cầm, Nguyên Sơ Liễu giải thích cho Tần Ninh: “Năm đó, dù sao thì nhà họ Linh cũng có cấp bậc bá chủ trong Cửu Nguyên Vực, tuy rằng bây giờ đã xuống dốc nhưng thực lực vẫn không tầm thường, chiếm cứ một phần các khu vực tốt của Linh Nguyên Châu, ví dụ như những nơi có mạch khoáng, vùng đất phì nhiêu, có lợi cho việc bồi dưỡng linh tài, v.v…”  

 

“Lần này, chúng ta đã gửi bái thiếp cho nhà họ Linh rồi, đại khái khoảng một ngày nữa là có thể đến lãnh thổ!”  

 

Lần này, phi cầm chuyên chở là nguyên thú cấp bốn, tốc độ nhanh hơn.  

 

Dọc đường đi, Linh Văn Long, Linh Văn Minh, Linh Văn Tuyên cùng với đám tiểu bối Linh Phi Dương, Linh Phỉ Phỉ, Linh Doãn Văn, Linh Tiểu Tiểu và Linh Minh Nguyệt đều cảm thấy trong lòng thấp thỏm không yên.  

 

Theo lý mà nói, nhà họ Linh ở Linh Nguyên Châu chính là dòng chính của nhà họ Linh.  

 

Trên thực tế, nhà họ Linh ở quận Linh Tiên chỉ là một nhánh mà thôi.  

 

Lần này, xem như là bọn họ trở về dòng chính.  

 

Chỉ là đối với đám tiểu bối mà nói, bọn họ chưa bao giờ được đến dòng chính, trong lòng có chút chờ mong, cũng có chút băn khoăn.  

 

Còn Linh Thiên Triết thì ngược lại, nhìn có vẻ bình tĩnh.  

 

Không tới một ngày, ba con phi cầm đã bay vào một thành trì, rồi từ từ hạ xuống.  

 

Nguyên Sơ Liễu nhìn về con chim đại bàng có bộ lông màu đỏ, chắp tay nói: “Phù Dung lâu, Nguyên Sơ Liễu!”  

 

“Tại hạ là Linh Hoá Vũ, nhà họ Linh!”  

 

Đó là một người đàn ông có vẻ ngoài tầm trên dưới bốn mươi tuổi, hắn ta chắp tay nói: “Cung nghênh các vị!”  

 

Nguyên Sơ Liễu khách khí nói: “Không dám nhận”.  

 

Mà lúc này, Linh Thiên Triết cũng bước ra, nhìn về phía đám người đang đứng giữa không trung, ông ta đi đến trước mặt chim đại bàng.  

 

“Hoá Vũ?”  

 

Linh Thiên Triết nhìn về phía người đàn ông khoảng bốn mươi tuổi kia, chậm rãi nói.  

 

“Người là…”  

 

“Thiên Triết thúc?”  

Giờ phút này, người đàn ông kia vô cùng kinh ngạc.  

 

Linh Hoá Vũ, chính là con cả của tộc trưởng nhà họ Linh hiện giờ, Linh Thiên Thương.  

 

Nhà họ Linh thế hệ trước có ba người, Linh Dập, Linh Dụ và Linh Thư.  

Advertisement
';
Advertisement