“Vốn dĩ cha nương còn nghĩ con bị ai đó đoạt xác nữa cơ, nhưng nhìn thấy con đối xử rất tốt với gia tộc, với đệ đệ của mình, đương nhiên, đối xử với cha nương cũng rất tốt”.
“Cho nên, nương vẫn cảm thấy, không biết xảy ra vấn đề ở chỗ nào, có phải là liên quan đến kiếp trước của con không?”
“Ban đầu cha nương cũng chỉ hoài nghi, cảm thấy bản thân mình nghĩ nhiều rồi, nhưng sau đó lại càng cảm thấy không thể tin được, nên mới có suy nghĩ này”.
Lý Thanh Huyên nói đến đây thì vội vàng nói thêm: “Nhưng mà Thần Nhi, con đừng nghĩ nhiều, con vẫn là con trai của nương, là miếng thịt trong người mà nương hoài thai mười tháng sinh ra, chỉ là…cảm giác bị nghẹn trong lòng rất khó chịu”.
“Cho dù kiếp trước con có là nhân vật lớn, khó lường như thế nào thì kiếp này, con vẫn là con trai của chúng ta, chuyện này ai cũng không thay đổi được”.
Lý Thanh Huyên nói đến chỗ này thì hai mắt đỏ hoe, không nhịn được mà khóc nức nở…
“Nàng nhìn nàng kìa, khóc cái gì chứ!”
Linh Thư nghiêm túc nói: “Chúng ta không đủ can đảm nói trước mặt đứa nhỏ, nên đành nói trong bản ghi hình này, chờ đến khi đứa nhỏ thấy được, chúng ta cũng đã cưỡi hạc về trời rồi, khóc cái gì…”
“Ta muốn khóc, mắc mớ gì đến chàng?”
Lý Thanh Huyên hừ một tiếng rồi nói: “Đó là con ta, là do ta sinh ra”.
Linh Thư lập tức ho khan, ôm lấy bả vai thê tử, an ủi nàng.
Giờ phút này, Tần Ninh quỳ rạp phía trước hai người, nước mắt rơi như mưa, khóc không thành tiếng, thân thể không ngừng run rẩy, không thể khống chế được cảm xúc của mình.
Thì ra hai người đã sớm biết…Trong phút chốc, trái tim Tần Ninh như bị đâm ngàn nhát đao.
Có lẽ, đối với hai vợ chồng bọn họ, cho dù Tần Ninh hắn có thể là nhân vật lớn nào đó thức tỉnh ký ức kiếp trước, hoàn toàn trở thành một người khác, nhưng hắn vẫn là con trai của bọn họ! Bọn họ muốn hỏi hắn, nhưng lại lo lắng hắn nghĩ nhiều.
Mà cuối cùng, bọn họ lại lựa chọn phương pháp này, lựa chọn sau khi mình mất đi mới để cho con trai mình xem.
Làm cha làm nương.
Ai mà chẳng yêu thương con cái như bảo bối trong lòng bài tay, như cục vàng trong lồng ngực.
“Con trai ngoan, con đừng nghĩ nhiều, nói hết với con chúng ta cũng thoải mái hơn một chút, nhưng con vẫn luôn là con trai của cha nương, điều này, cho dù kiếp trước con là ai, kiếp sau con là ai, đời này cũng không thể nào thay đổi được”.
Linh Thư cười haha nói: “Tên nhóc nhà con bây giờ trở thành đại đan sư rồi, thân phận địa vị không tầm thường, nhưng nhất định con phải nhớ rõ, ở bên ngoài nhớ bảo vệ tốt bản thân”.
Bạn đang đọc truyện mới tại tamlinh247.com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!