Phong Thần Châu – Tần Ninh - Vô Thượng thần đế (FULL)

 Cơ Thi Dao cười nói: “Đứa con này của ngươi, nhất định là không sống nổi, mà Độc Vạn Lý ngươi phải xin lỗi đồ đệ của ta và nói…ngươi không biết cách dạy con, như vậy là được!”  

 

Nghe được những lời này, khoé miệng Độc Vạn Lý khẽ nhếch lên.  

 

Không sống nổi?  

 

“Ngươi nằm mơ đi!”  

 

Độc Vạn Lý bùng nổ lửa giận.  

 

Mà lúc này, Khương Hồng Lâm ở bên cạnh đi ra, kéo lại ống tay áo của Độc Vạn Lý rồi tiến lên.  

 

“Vị cô nương này”.  

 

Khương Hồng Lâm khách khí nói: “Đầu tiên, việc này là tranh chấp của ngươi và Vạn Độc tông, vì sao lại bắt cả Khương Kim Ca, đệ tử nhà họ Khương chúng ta?”  

 

Cơ Thi Dao mới nhìn về phía gã thanh niên bị bắt cùng với Độc Thiên Tầm.  

 

“À…Lúc đó hắn ta ở cùng một chỗ với Độc Thiên Tầm, nên thuận tay bắt luôn!”  

 

“…”, Khương Hồng Lâm lại nói: “Vậy không biết có thể thả Khương Kim Ca ra được không?  

 

Chuyện này không liên quan gì đến hắn ta!”  

 

Cơ Thi Dao không thèm quan tâm, cô ta nhìn về phía Độc Vạn Lý, nói: “Được rồi, đừng nhiều lời nữa, Độc Vạn Lý, xin lỗi đi!”  

 

Hai bàn tay trong áo choàng của y nắm chặt.  

 

Nếu như không phải người phụ nữ này nắm giữ sống chết của con trai mình, bây giờ, y sẽ lập tức ra tay giết chết người phụ nữ này.  

 

Không khí ở hiện trường đông cứng lại, hai bên đều không ra tay nữa.  

 

Khương Hồng Lâm lo lắng cho sống chết của Khương Kim Ca, ông ta khuyên giải nói: “Thiên Tầm và Kim Ca đều ở trong tay cô ta, chúng ta cũng sợ ném chuột vỡ đồ”.  

 

“Trước hết cứ nhận sai, chịu thua đi”.  

 

Lúc này, Độc Vạn Lý nhìn thoáng qua Khương Hồng Lâm.  

 

“Cô nương!”  

 

Độc Vạn Lý chắp tay nói: “Con ta làm ra việc vô liêm sỉ này, quả thật là do Độc Vạn Lý ta dạy con không nghiêm”.  

 

“Thế nhưng, cuộc đời này của Độc Vạn Lý ta cũng chỉ có một đứa con, mà đồ đệ của cô nương vẫn chưa chết, Độc Vạn Lý ta đồng ý bồi thường, thoả mãn yêu cầu của cô nương, chỉ là hy vọng cô nương có thể tha cho con ta một mạng”.  

 

Nghe được những lời này, Cơ Thi Dao chống cằm.  

 

“Được!”  

Chỉ là đúng lúc này, một âm thanh đột nhiên vang lên.  

 

Mọi người đều sửng sốt.  

 

“Được được được!”  

Advertisement
';
Advertisement