Phong Thần Châu – Tần Ninh - Vô Thượng thần đế (FULL)

 "Chỉ là không đúng lúc".  

 

Hai người chỉ nhìn thoáng qua, cũng không nói gì.  

 

Hành cung lóe ra ánh sáng màu vàng nhàn nhạt, dừng ở trên không trung giống như cung điện trong ảo ảnh trên sa mạc, làm cho người ta say mê.  

 

Cánh cửa lớn của cung điện rộng mở.  

 

Một bóng người bước từng bước một ra ngoài.  

 

Đó là một lão già với mái tóc đen nhánh, hai mắt sắc bén như mắt ưng, da dẻ nhăn nheo, thế nhưng lão già này lại có một khí thế vô cùng mạnh mẽ.  

 

Lão già sửa sang lại quần áo, đi từng bước một ra, sau lưng cũng có mấy chục người, ai nấy đều có vẻ khiêm tốn đi theo.  

 

Lúc này, lão già đưa mắt nhìn vào cửa sơn cốc, thấy được Hắc Viêm Huyết Văn Mãng, ánh mắt liền giật giật.  

 

"Cha..."  

 

Bên cạnh lão già, Khương Hồng Lâm tuy có cơ thể cao to, nhưng lại giống như một đứa trẻ yếu ớt, khom người nói: "Cha, đây chính là Hắc Viêm Huyết Văn Mãng".  

 

Lão già gật đầu.  

 

Mà ở bên cạnh Khương Hồng Lâm lại có hai người đàn ông trung niên với thân hình cao lớn, khí thế hiên ngang.  

 

Khương Hồng Lâm nhìn thoáng qua Vạn Độc tông, trong lòng run rẩy.  

 

Nói thật cả đời này ông ta cũng không muốn đến đây.  

 

Lão già sửa sang lại quần áo, đạp không rơi xuống.  

 

Vừa tới vị trí cách sơn cốc trăm trượng, Hắc Viêm Huyết Văn Mãng kia đột nhiên thè lưỡi rắn ra, ánh mắt độc ác, có chút hung dữ cảnh cáo.  

 

Lão già cau mày, dừng bước lại, nhìn Duẫn Khả Vi và Cơ Thi Dao đang ngồi trên vách đá trong sơn cốc.  

 

"Chào hai người".  

 

Lão già chắp tay khách khí nói: "Tại hạ là Khương Ung của nhà họ Khương, xin chào hai vị".  

 

Duẫn Khả Vi cùng Cơ Thi Dao nhìn thoáng qua, cũng không mở miệng.  

 

"Lão phu được Tần Ninh công tử dặn dò đến đây, làm phiền hai vị thông báo một chút".  

 

Khương Ung tiếp tục nói.  

 

Duẫn Khả Vi nghe thấy lời này liền nói ngay: "Các ngươi tới chậm rồi".  

 

Tới chậm?  

"Tần Ninh bế quan rồi, chờ đi!"  

 

Duẫn Khả Vi tùy ý nói.  

 

Hắn ta cũng không phải người giữ cửa, nếu không phải lão già này có vẻ khách khí, hắn ta còn chẳng muốn phản ứng.  

Advertisement
';
Advertisement