Phong Thần Châu – Tần Ninh - Vô Thượng thần đế (FULL)

 Khương Kính Nguyên nói: "Nghe nói ở trong ba người kia của nhà họ Linh, Linh Thư là người có thiên phú kém nhất, không so được với Linh Dập và Linh Dụ!"  

 

"Không sai".  

 

Khương Ung thở dài nói: "Thế nhưng hắn ta lại sinh ra một đứa con trai tốt..."  

 

Một tiếng thở dài này ẩn chứa rất rất nhiều suy nghĩ.  

 

Khương Ung tiếp tục nói: "Lúc gia gia Khương Mặc của các ngươi bao vây giết Linh Hóa Điền, Linh Thư vừa vặn cùng ra ngoài với ông ta, nhưng lúc ấy mục đích chỉ là Linh Hóa Điền, giết ông ta cũng giống như chặt mất một cánh tay của Linh Hóa Vũ, làm suy yếu thực lực của nhà họ Linh".  

 

"Linh Thư may mắn còn sống, nhưng bởi vậy mà bị rơi xuống vách núi, nghe nói xương cốt toàn thân vỡ vụn, biến thành phế nhân, khi đó nhà họ Linh vẫn luôn vội vàng cứu chữa Linh Thư".  

 

"Nhưng thẳng đến một ngày..."  

 

Khương Ung nói đến chỗ này, cả người lập tức run rẩy, giống như đang nhớ lại một chuyện kinh khủng gì.  

 

Thật lâu sau, Khương Ung mới tiếp tục nói.  

 

"Cho đến có một ngày, thế mà Linh Thư lại xuất hiện vô cùng hoàn hảo".  

 

"Mà nhà họ Linh vẫn luôn điều tra chuyện Linh Hóa Điền bị giết, vẫn luôn không có tin tức, thế nhưng đột nhiên vào ngày đó, người kia lại xuất hiện ở nhà họ Khương".  

 

Người kia?  

 

"Hắn tên là Linh Thiên Thần, là con trai tưởng của Linh Thư nhà họ Linh, về người này, nhà họ Khương chúng ta chỉ ghi chép là tư chất bình thường, là một người vô cùng tầm thường, thế nhưng ai ngờ được..."  

 

"Ngày đó hắn dẫn phụ thân hắn Linh Thư đi vào nhà họ Khương, đến bây giờ vi phụ vẫn còn nhớ rõ cảnh tượng đó".  

 

"Một bộ áo trắng như tuyết, khuôn mặt bình thản mà lạnh nhạt, một tay chắp sau lưng, tóc dài tung bay theo gió, cứ như ở giữa trời đất chỉ có người này, hắn đứng ở nơi đó nhưng lại khiến người ta không thể không nhìn nhiều vài lần".  

 

"Hắn không tra hỏi gì cả, chỉ tiện tay dùng một chiêu, toàn bộ nhà họ Khương đã bị một Phong Thiên đại trận bao phủ".  

 

Khương Ung nói đến chỗ này, cả người liền run rẩy.  

 

Đây là e ngại sợ hãi tới từ bên trong, ông ta vốn cho rằng thời gian đã qua mấy vạn năm, đã sớm quên đi, thế nhưng căn bản lại không hề...  

 

"Năm đó hắn quá kinh khủng, hoàn toàn không cùng một đẳng cấp..."  

 

Khương Ung lẩm bẩm nói.  

Linh Thiên Thần!  

 

Một người nhà họ Linh gần như bị tất cả mọi người coi nhẹ, cho dù rất lâu không ở trong nhà họ Linh, tất cả mọi người đều không nhắc đến người này.  

 

Khương Ung nhắm mắt lại, một màn kia dường như xuất hiện ở trước mắt lần nữa.  

Advertisement
';
Advertisement