“Nhà họ Tề đã cắm rễ ở Tề Châu nhiều năm, căn cơ cũng rất sâu, bây giờ tộc trưởng nhà họ Tề là Tề Hữu Lâm, một vị cường giả Đại Thần Tôn sơ kỳ”.  

 

“Ông ta có hai người em rể là Bao Nghiễn và Nhiếp Quan, cũng là cảnh giới Đại Thần Tôn sơ kỳ, thực lực của nhà họ Tề được xem như là mạnh nhất Cửu Châu, so với nhà họ Khương còn mạnh hơn”.  

 

Thu Tây Phong tiếp tục nói: “Thiên Hồng Bang ở Hồng Châu, bang chủ tên là Hồng Đào, nghe nói là cô nhi, rất nhiều năm về trước, nhà họ Hồng mới là thế lực cường đại nhất Hồng Châu, sau đó, nhà họ Hồng thất bại, Thiên Hồng Bang phất lên, Hồng Đào liền xuất hiện…”  

 

“Ngạo Thế Đường ở Tuyên Châu cũng là chỉnh hợp của các thế lực trong Tuyên Châu, đường chủ là Thiên Ngạo Vũ, có cảnh giới Tiểu Thần Tôn đỉnh phong”.  

 

“Còn nhà họ Cảnh, nhà họ Cảnh ở trong Tĩnh Nguyên Châu, mà Tĩnh Nguyên Châu lại là trung tâm của Cửu Châu, bốn phía giáp với kẻ địch, nhà họ Cảnh có thể dưới tình huống bốn phía giáp địch mà sống sót, cũng không phải là dạng đơn giản…”  

 

 

 

“Bốn phương thế lực lớn ở bốn châu lớn này có lịch sử phát triển không giống nhau, nhưng bây giờ đều đã ổn định”.  

 

Thu Tây Phong nghiêm túc nói: “Lần này, đoán chừng là nhà họ Tề không muốn nhìn nhà họ Linh trở nên cường đại, cho nên mới lấy cớ khai chiến, Thiên Hồng Bang Hồng Châu, nhà họ Cảnh Tĩnh Nguyên Châu, Ngạo Thế Đường Tuyên Châu có lẽ cũng cùng chung ý tưởng”.  

 

“Thế nhưng, chắc hẳn là bọn họ không nghĩ tới, Lãng Châu của Đan Đỉnh môn và Khương Nguyên Châu của nhà họ Khương cũng trực tiếp tham chiến”.  

 

“Bây giờ, coi như là năm châu đối chiến với bốn châu, bọn họ không chiếm được lợi ích gì”.  

 

Thu Tây Phong cười nói: “Lần này, Tần Công tử bày mưu tính kế, những người nhà họ Tề này hẳn là không giãy giụa được lâu…”, Tần Ninh khẽ gật đầu nói: “Nhà họ Cảnh và Thiên Hồng Bang tiến công, nhà họ Linh, Phù Dung lâu và nhà họ Thu chống cự, các ngươi cứ tiếp tục đánh, nói với bọn họ, ta ra ngoài một thời gian, đi các nơi xem một chút”.  

 

Nghe được những lời này, Thu Tây Phong sững sờ.  

 

“Tần công tử, bây giờ trong Cửu Châu, khắp nơi đều nổ ra chiến tranh, người…”  

 

“Không sao, trở về nói với bọn họ, ta chỉ đi ra ngoài một chút, không có việc gì”.  

 

Nói xong, Tần Ninh lướt xuống tường thành, nháy mắt đã xuất hiện bên ngoài, hắn đứng trên mặt đất, từng bước bước về phía đất trời mênh mông phía trước…Thu Tây Phong nhất thời nghĩ không ra.  

 

Tần công tử nói đi là đi, như thế này cũng quá đột ngột rồi?  

Tin tức này phải nhanh chóng báo cho đám người Linh Thiên Triết và Hồng Phù Dung mới được.  

 

Toàn bộ Cửu Châu quả thực là đều đắm chìm trong đại chiến.  

 

Cảnh tượng này khiến cho võ giả các nơi đều cảm thấy sợ hãi không yên.  

Advertisement
';
Advertisement