Phong Thần Châu – Tần Ninh - Vô Thượng thần đế (FULL)

“Có điều, tuy rằng bây giờ náo nhiệt nhất là đại chiến Cửu Châu, nhưng mà ta lại có được một tin tức khác, các ngươi có muốn biết không?”  

 

Có người bưng chén rượu lên, cười ha ha nói.  

 

“Đừng thừa nước đục thả câu, mau nói đi”.  

 

“Thế nhưng bây giờ trong Cửu Châu, còn có chuyện gì náo nhiệt hơn so với chuyện này?”  

 

“Đúng vậy…”, người kia mở miệng cười nói: “Hẳn là các ngươi biết Hồng Sơn chứ?”  

 

Hồng Sơn! Khi nhắc đến nơi này, rất nhiều người trong đại sảnh đều ngậm miệng, thậm chí, không khí trong đại sảnh còn làm cho người khác có cảm giác lạnh sống lưng.  

 

Hồng Sơn?  

 

Tần Ninh nhíu mày.  

 

“Cái nơi Hồng Sơn này, toàn bộ dãy núi như được nhuộm đẫm máu, võ giả đi vào, không một ai đi ra được, điều này ai mà chẳng biết, có chuyện gì vậy?”  

 

Nghe được những lời này, người nọ nói tiếp: “Gần đây, Hồng Sơn xảy ra chuyện lớn!”  

 

Xảy ra chuyện lớn?  

 

Chuyện lớn gì?  

 

“Đổ máu!”  

 

Người nọ ra vẻ thần bí nói: “Ta có một người họ hàng xa ở trong nhà họ Cảnh, ta còn hỏi hắn ta vì sao không ra tiền tuyến, hắn ta nói, hắn ta có nhiệm vụ khác, trong một lần uống rượu mới buột miệng nói ra, tất cả ngọn núi trong Hồng Sơn, bắt đầu đổ máu!”  

 

Đổ máu?  

 

Tần Ninh nhẹ nhàng buông chén rượu ra, mỉm cười, có chút thú vị.  

 

“Nghe nói Thiên Hồng Bang, nhà họ Tề và nhà họ Cảnh đều phái một bộ phận võ giả đến Hồng Sơn trước để tìm hiểu thực hư”.  

 

Lúc này, mọi người lại bắt đầu bàn luận.  

 

Hồng Sơn tồn tại đã lâu, cũng coi như là có chút nổi danh ở Cửu Châu.  

 

Bởi vì mỗi một ngọn núi trong dãy núi này đều có màu sắc như được nhuộm đẫm máu tươi, bởi vậy mà nó có tên gọi như thế.  

 

Ban đầu, Hồng Sơn sản sinh ra rất nhiều bảo vật, rất nhiều võ giả tiến vào đó rèn luyện.  

 

Nhưng mà sau này, dần dần, võ giả tiến vào đó đều không đi ra.  

 

Một năm rồi lại một năm trôi qua, tiếng xấu của Hồng Sơn cũng truyền ra ngoài.  

 

Nghe nói năm đó, có rất nhiều võ giả cảnh giới Đại Thiên Tôn, Tiểu Thần Tôn tiến vào, nhưng cũng không thấy đi ra…Lần này, vậy mà Hồng Sơn lại đổ máu một cách quỷ dị như vậy! Điều này làm cho tất cả mọi người vô cùng tò mò.  

 

Thế nhưng, mọi người cũng tự mình hiểu lấy.  

 

Ngay cả nhóm cường giả siêu cấp như Đại Thiên Tôn, Tiểu Thần Tôn đi vào trong đó đều không đi ra được, bọn họ đi…không phải là muốn tìm đường chết sao?  

 

Cũng chỉ là ở chỗ này uống trà nói chuyện một chút thôi, chứ nếu như thực sự dám đi, chắc chắn là bản thân muốn tìm chết rồi.  

Tần Ninh cũng nghe ngóng được không ít tin tức, ngược lại cảm thấy tò mò với Hồng Sơn này.  

 

Lần này, hắn đi ra ngoài, mục đích chính là để nhìn xem Cửu Châu rộng lớn này có những chỗ nào kỳ lạ, thuận tiện gây ra chút ồn ào ở Tĩnh Nguyên Châu, Hồng Châu này nọ, tạo ra chút phiền toái cho thế lực Thiên Hồng Bang rồi nhà họ Cảnh.  

 

Từ đó, nhân cơ hội này mà giảm bớt áp lực cho nhà họ Linh và Phù Dung lâu.  

Advertisement
';
Advertisement