“Tần công tử phát hiện ra cái gì rồi?”
Tần Ninh chậm rãi đi đến dưới chân một ngọn núi.
Cả ngọn núi cao nghìn mét, hùng vĩ nguy nga, hai người đứng ở chân núi chỉ giống như hai con kiến.
Tần Ninh đi đến trước một tảng đá, nhìn mặt ngoài tảng đá chảy ra chất lỏng màu đỏ tươi.
“Lần này, thứ hấp dẫn mọi người đến đây chính là dãy núi Hồng Sơn đổ máu, ngươi xem những vết máu này…”, Tần Ninh từ từ nói.
Đạo sĩ áo đỏ chấm một chút, ngửi ngửi rồi liếm liếm.
“Thật ngọt!”
“…”, Tần Ninh nói tiếp: “Đây là máu nhưng cũng không phải là máu!”
Là máu nhưng cũng không phải là máu?
Nói đùa gì vậy?
“Ý công tử là, đây là máu thật, nhưng đã trộn lẫn thêm những thứ khác?”
“Ừm”.
Tần Ninh tiếp tục nói: “Thứ máu này làm cho người ta có cảm giác muốn phát điên, ngươi không cảm nhận được là từ sau khi tiến vào Hồng Sơn, trong cơ thể càng ngày càng cảm thấy bức bối sao?”
“Đúng vậy…Lão đạo sĩ ta làm việc lằng nhà lằng nhằng, vậy mà lại còn thúc giục ngươi đi nhanh lên”.
“Hơn nữa, hương vị của thứ máu này, có chút…ngọt!”
“Là rất ngọt!”
Lão đạo sĩ gật gật đầu đồng ý.
Tần Ninh liếc mắt nhìn lão đạo sĩ, sau đó nói: “Ngọt trong lời nói của ta, không chỉ là nói hương vị, mà còn là một loại khí thế”.
“Khí thế?”
“Có cái khí thế nào mà lại ngọt ngào?”
Lão đạo sĩ chế nhạo nói: “Trừ khi là một mỹ nữ có dáng người nóng bỏng, phong thái nóng bỏng, ăn mặc nóng bỏng, diện mạo nóng bỏng nhào vào lồng ngực ta, máu mũi của ta chảy ra, cái này thì đúng thật là một loại khí thế ngọt ngào!”
“…”
Tần Ninh không thèm quan tâm đến cái tên đạo sĩ áo đỏ này.
Mới vừa rồi trong lòng còn đang khen người này đáng tin cậy hơn mấy đồ đệ của mình, nói một chút đã có thể hiểu rõ.
Thế nhưng, tại khoảnh khắc lão đạo sĩ này nói ra lời so sánh, tuy rằng cũng có chỗ hợp lý, nhưng mà…thật khó coi!
“Đây không phải là máu chảy ra từ bên trong vật thể, mà là…bị dính vào từ thứ khác, tuy rằng ta đã có suy đoán, nhưng có lẽ cũng không chuẩn xác lắm, hơn nữa, điều này không thể nào tưởng tượng nổi!”