Đạo sĩ áo đỏ cảm thán: "Không nghĩ tới Tần công tử cũng hiểu biết về trận pháp sâu rộng như thế, khiến lão đạo sĩ vô cùng bội phục, vô cùng bội phục".
"Bớt nịnh nọt đi".
Tần Ninh lại nói: "Ngươi nhìn phía trước kìa".
Lão đạo sĩ nhìn một cái, lập tức sững sờ.
"Lại là trận pháp!"
Lão đạo sĩ vô cùng kinh ngạc.
Tần Ninh chậm rãi nói: "Nếu ta không đoán sai, nơi đây có không ít trận pháp rải rác, cái vừa rồi ngươi mở ra là một trận tổng trong đó, cấu tạo nên hững trận pháp bên trong này, xếp dần lên từng tầng một".
"Vừa rồi cái mà chúng ta tiến vào chính là cấp năm, tiếp theo có thể là đại trận cấp sáu, cấp bảy, cấp tám thậm chí là cấp chín".
Lão đạo sĩ có chút tán đồng gật đầu.
Tần Ninh tiếp tục nói: "Cẩn thận một chút đi, tiếp theo phải nhờ vào ngươi rồi".
"Haiz, không thể nói như thế".
Lão đạo sĩ lại cười haha nói: "Ngươi cũng rất giỏi mà, ta thấy hiểu biết của Tần công tử về trận pháp, cho dù là trận sư Chí Tôn cấp chín, chỉ sợ cũng kém hơn ngươi, Tần công tử đừng khiêm tốn thế".
"Không không không, nếu so với ngươi thì còn kém nhiều lắm, tiếp theo cứ để ngươi...", "Vẫn nên để ngươi thì hơn...", hai người bắt đầu khiêm tốn.
Sau khi hai người không ngừng đi sâu vào trong rừng cây, từng trận pháp đã bao vây lấy hai người.
Mà lão đạo sĩ cũng lần lượt ra tay phá giải đại trận.
Cuối cùng vẫn là một mình ông ta phải gánh vác tất cả.
Hơn nữa, đúng như lời Tần Ninh nói, đằng sau bắt đầu xuất hiện những đại trận cấp sáu, cấp bảy, cấp tám... Chỉ là những đại trận này đều có một tiêu chí thống nhất.
Cũng không phải là sát trận.
Mà là huyễn trận, khốn trận, dường như mục đích chỉ vây nhốt hai người ở chỗ này.
Cứ như vậy, sau khi hai người đi vào sâu khoảng năm mươi dặm, cảnh tượng trước mắt cuối cùng đã thay đổi.
Một sơn cốc với phong cảnh hữu tình, cảnh sắc đẹp đẽ xuất hiện trong tầm mắt hai người.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!