Lúc này, lão đạo sĩ nói: “Tin tức lớn”.
“Bảy vị Đạo Tông của Thánh Đạo tông, mỗi một vị đều là Chí Cao Đế Tôn, mà vị Đạo Tông thứ sáu lại cấu kết với Ma tộc, giết chết vị Đạo Tông thứ bảy, nếu như chuyện này mà truyền ra ngoài…”
“Aida, chấn động cả Cửu Nguyên Vực!”
Lão đạo sĩ đứt quãng nói: “Khó trách năm đó, Thánh Dật Phi đảm nhiệm chức vụ Đạo Tông không lâu lại đột nhiên biến mất, đoạn thời gian đó Thánh Đạo tông tìm kiếm rất lâu mà vẫn không có tin tức, cho nên mới buông bỏ…”
Tần Ninh tiếp tục nói: “Vậy bây giờ ai đảm nhiệm thất tông đạo tông này trong Thánh Đạo tông”.
“Hình như là Thánh Phi Vũ, em trai của Thánh Dật Phi”.
Tần Ninh gật đầu.
“Ài…”
Lão đạo sĩ tháo chiếc nhẫn trên tay Thánh Dật Phi ra, nói: “Vẫn còn đồ trong này nhỉ”.
“Mở ra xem thử”.
Nghe được lời này của Tần Ninh, lão đạo sĩ lập tức phá bỏ cấm chế, mở chiếc nhẫn ra.
Lấy món đồ bên trong đó ra.
“Nhiều trục cuốn và thẻ tre thế...”
Lão đạo sĩ nhìn hàng trăm trục cuốn và thẻ tre trên bàn, không khỏi nói: “Tay nghề làm ra những thứ này chắc rất phi phàm mới bảo tồn được lâu như thế, đã vậy còn có linh tính!”
Lão ta tiện tay cầm lên một quyển.
Đột nhiên, một bóng người hiện ra trước mặt hai người.
Người đó mặc một bộ áo trắng, dáng người cao lớn, diện mạo đoan chính, dung mạo càng thêm tuấn tú.
“Thánh Dật Phi?”
Lão đạo sĩ kinh ngạc.
Có điều, cái bóng đó phớt lờ hai người, chỉ nói: “Đây chính là “Tùy Ký Chí Tôn Trận” của bổn tọa, người có duyên có được, rất có ích cho việc tu hành, nếu như không quan tâm đến trận pháp, hi vọng có thể giao cho đệ tử Ngu Linh Cơ!”
Ảo ảnh đó nói xong thì lập tức biến mất.
Tần Ninh nhàn nhạt nói: “Có lẽ hắn ta cũng có dự cảm mình sẽ chết, cho nên mới để lại những thứ này...”
“Thẻ tre này có ghi chép, chắc là cuối cùng trước khi chết mới viết”.
Lão đạo sĩ gật đầu.
“Một vị Chí Cao Đế Tôn, vậy mà lại chết ở đây như vậy, nếu không thì được nở mày nở mặt biết bao”, lão đạo sĩ thở dài.