Phong Thần Châu – Tần Ninh - Vô Thượng thần đế (FULL)

 Võ giả nhà họ Cảnh không còn cách nào, đành yêu cầu những người khác đi thám thính tình hình.  

 

Nhưng cũng không thể bắt võ giả nhà mình đi được.  

 

Mấy người bị bắt tỏ ra khó chịu.  

 

Họ nào phải đối thủ của cường giả Đại Thiên Tôn hậu kỳ đâu?  

 

"Nhà họ Cảnh ngang ngược quá!"  

 

Lúc này, một giọng nói đầy ung dung từ từ cất lên.  

 

Ba người Cảnh Hạo Trung, Cảnh Vân Sênh và Cảnh Dung đều âm trầm mặt, nhìn sang.  

 

Tần Ninh.  

 

Lại là Tần Ninh.  

 

Sát ý hiện lên trong mắt ba người.  

 

Cảnh Địch Phi đã chết.  

 

Có người thấy gã ta bị Tần Ninh giết.  

 

Nhưng hạt sen mới là ưu tiên hàng đầu nên bọn họ bỏ qua, dù sao nếu so đo với Tần Ninh thì không khéo sẽ trễ nải thời gian, bị người khác nhanh chân giành trước mất.  

 

Bọn họ còn chưa tính sổ với Tần Ninh mà hắn đã vác mặt tới đây kiếm chuyện rồi.  

 

"Tần Ninh, đừng tưởng đầu còn gắn trên cổ thì vẫn còn sống".  

 

Cảnh Hạo Trung nói với vẻ bực bội: "Ngươi đã nằm trong tầm ngắm của nhà họ Cảnh rồi!"  

 

Nghe vậy, Tần Ninh nhoẻn môi đáp: "Thách ngươi đấy!"  

 

Nét mặt Cảnh Hạo Trung trở nên lạnh lùng.  

 

Cùng lúc đó, Tề Húc thuộc nhà họ Tề đi ra, thẳng thắn nói: "Các ngươi tiếp tục đi, ai dám phản kháng giết không tha".  

 

"Còn người này cứ để bọn ta đối phó".  

 

Lý Tồn Tiên và Lục Kha nghe thấy câu này bèn ra mặt.  

 

"Mọi người cứ đứng nhìn thế sao? Người bị bắt đầu tiên không phải chúng ta, nhưng nếu không thành công thì kiểu gì nhà họ Cảnh, nhà họ Tề và Thiên Hồng Bang cũng tiếp tục bắt chúng ta liều mạng thôi, đừng bàng quang như thế!"  

 

Câu nói này nhận được rất nhiều sự đồng tình.  

Phải đấy! Nếu như tất cả mọi người đều mặc kệ thì ai biết được người tiếp theo có phải là mình không?  

 

Phải đứng lên chống lại mới được!  

 

Thấy cảnh này, mấy người Cảnh Hạo Trung nhìn nhóm Tần Ninh với ánh mắt lạnh lẽo.  

Advertisement
';
Advertisement