Lăng Dận Nhiên nằm mơ cũng không nghĩ tới chuyện một vị thánh tử vậy mà đích thân đến đây.
Người nọ đến Cửu Châu làm gì?
Rèn luyện ư?
Không phải chứ!
Cửu Châu có thể là nơi có lực hấp dẫn nhất định, đáng giá cho đệ tử của các thế lực nhỏ trong đại lục Cửu Nguyên đến rèn luyện.
Thế nhưng, đối với quái vật khổng lồ như thánh địa Thanh Dương lại không có sức hấp dẫn gì.
Dù sao, đại lục Cửu Nguyên bao la rộng lớn, có không ít di tích cổ và một vài khu vực nguy hiểm.
Ngần ấy đã đủ cho đệ tử của các thế lực lớn rèn luyện rồi.
Hiện tại, Lăng Dận Nhiên không dám lên tiếng.
Ông ta làm gì có tư cách đi hỏi chứ.
Đúng lúc ấy, đám người bên Tần Ninh cũng hơi bất ngờ, ngay sau đó, trong lòng bọn họ nhấc lên cuồn cuộn sóng dữ.
"Sao thánh tử của thánh địa Thanh Dương lại chạy đến Cửu Châu thế...", Linh Thiên Thương nhỏ giọng nói: "Thân phận của thánh tử cao quý như vậy, không ở đại lục Cửu Nguyên mà chạy đến đây làm gì?"
Linh Thiên Minh thầm hỏi: "Đại ca, lẽ nào là nhà họ Lăng kêu gọi giúp đỡ hả?"
"Đệ thấy thái độ của Lăng Dận Nhiên kia có đúng là vậy không?"
Linh Thiên Minh thở phào nhẹ nhõm.
Quả thật không giống là vậy.
Vậy thì tại sao chứ?
Đó là thánh tử của thánh địa Thanh Dương đó!
Người ta rõ ràng không cùng một thế giới với đám người bọn họ!
Lúc này, Tần Ninh cũng nhìn về phía trước.
Hoành tráng như vậy rất hợp với phong cách của thánh địa Thanh Dương.
Năm xưa, khi hắn còn ở Cửu Nguyên Vực, thánh địa Thanh Dương, Thánh Đạo tông và động thiên Huyền Nguyệt cũng là những quái vật lớn rồi.
Trái lại, Cửu Nguyên đan tông do Trần Nhất Mặc một tay thành lập chẳng tính là cái gì cả.
Và cả Đà La cung cũng không lợi hại là bao.
Lên google tìm kiếm từ khóa tamlinh247.com.vn để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!