Chỉ có điều, Tần Ninh đã dự tính xong, sẽ ở nhà họ Linh thêm một thời gian ngắn.
Dần dần, đi tới vùng Đông Bắc của đại lục Cửu Nguyên, núi cao, bình nguyên và nhiều thứ liên miên nối tiếp nhau, địa thế thiên biến vạn hóa.
Dọc theo đường đi, mọi người cũng lướt qua từng tòa thành trì.
Cho đến cuối cùng, đi tới trước một tòa thành trì rộng lớn.
"Thành Thương Ngọc!"
Lý Nhàn Ngư mở miệng nói: "Thành Thương Ngọc chính là thành trì trung tâm của nhà họ Lăng, cũng là nơi khởi nguồn của nhà họ Lăng, chu vi ngàn dặm, tất cả đều thuộc về nhà họ Lăng".
"Trực tiếp đi!"
Lúc này Tần Ninh nhìn về phía trước, cất cao giọng nói: "Liễu Văn Truyền, các cường giả cấp Tiểu Đế Tôn còn thừa lại ở nhà họ Lăng giao cho ngươi, không chừa một mống nào hết".
"Về phần những người khác, tùy tình hình xử trí".
"Khương Ung, Hồng Đào, các ngươi dẫn người, tiến vào thành Thương Ngọc".
Nhất thời, mấy ngàn vị võ giả cảnh giới Tiểu Thiên Tôn, Đại Thiên Tôn, Tiểu Thần Tôn theo đám người Tần Ninh đến, đã rối rít bắt đầu hành động.
Mà lúc này, trên cổng thành cao lớn của thành Thương Ngọc, từng bóng người đang tụ tập.
"Tình huống gì thế?"
Thấy mấy ngàn vị võ giả xuất hiện bên ngoài tường thành, sắc mặt võ giả nhà họ Lăng cũng đều thay đổi.
"Phòng bị!"
"Địch tấn công!"
Trong lúc nhất thời, trên tường thành, các loại tín hiệu rối rít phát ra.
Không chỉ như vậy.
Vào lúc này ở cổng thành, cũng có từng vị võ giả thủ thành bay vùn vụt ra.
Toàn bộ thành Thương Ngọc, nhất thời bắt đầu truyền từng tin tức.
Lăng phủ!
"Ngươi nói gì?"
Một thanh niên đột nhiên đứng dậy, kinh ngạc nói: "Là ai lớn gan như vậy, dám trực tiếp cầm giáo nhắm thẳng vào thành Thương Ngọc của nhà họ Lăng ta?"
Nhà họ Lăng, chiếm cứ thành Thương Ngọc làm trung tâm, quản lý ngàn dặm đất đã được mấy chục ngàn năm.
Các gia tộc và thế lực bốn phía kề cận, chung đụng xem như cũng được, mọi người nước sông không phạm nước giếng.
Bạn đang đọc truyện mới tại tamlinh247.com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!