Một người thanh niên quá đỗi lạ lùng.
"Công tử, ở đây có người ngồi rồi".
Tạ Trung từ chối ngay.
"Ghép thêm bàn đi".
Người thanh niên cười nói: "Vả lại một vị cường giả Tiểu Đế Tôn mà tới thành Thương Ngọc đột xuất thế này, dù sao ta cũng phải qua xem thế nào chứ".
Câu vừa dứt, khí thế xơ xác tiêu điều nháy mắt từ trong cơ thể Tạ Trung cuốn lấy thanh niên trước mắt, cứ như thể ngay sau đó ông ta sẽ xuất thủ giết hắn.
"Sao lại kích động như thế?"
Thanh niên bật cười: "Ngươi là khách, ta là chủ nhân, một cuộc gặp gỡ thôi mà".
Nhớ lại tin tức mình nhận được, Tạ Trung ngạc nhiên hỏi: "Ngươi là... Tần Ninh?"
Nguyên nhân cho sự vực dậy của nhà họ Linh, tất cả là vì một thanh niên tên Tần Ninh.
Đương nhiên nhà họ Tạ đã hỏi thăm kĩ càng về tin này.
"Là ta!"
Tần Ninh cười nhẹ.
Một cảm giác khó tả bỗng dâng lên trong lòng Tạ Trung.
Một vị Đại Thiên Tôn trung kỳ mà có thể ngồi trước mặt ông ta một cách thản nhiên như thế.
Chỉ riêng tâm tính này thôi đã nói lên Tần Ninh là người không đơn giản rồi.
Tạ Trung lấy lại tinh thần, tự giới thiệu: "Tại hạ là Tạ Trung, đến từ nhà họ Tạ".
Nhà họ Tạ.
Tạ Trung?
Nhà họ Tạ ở phía tây thành Thương Ngọc.
"Chào Tạ trưởng tộc".
Tần Ninh nhoẻn môi nói: "Không biết ngươi tới thành Thương Ngọc để làm gì?"
Một cường giả Tiểu Đế Tôn tới thành Thương Ngọc, đương nhiên hắn sẽ đề phòng rồi.
Hiện giờ bất cứ chuyện gì xảy ra với nhà họ Linh, dù chỉ là lông gà vỏ tỏi thì hắn cũng sẽ đích thân giải quyết.
"Báo cho ngươi một tin".