Phong Thần Châu – Tần Ninh - Vô Thượng thần đế (FULL)

 Lúc này trong lòng hai người đang xảy ra chấn động nghiêng trời lệch đất.  

 

Mà hàng vạn con nguyên thú có những ký tự bám vào kia phần lớn là cấp bảy, cấp tám và cấp chín.  

 

Chỉ là.  

 

Đây là tinh huyết nguyên thú và linh hồn cổ thụ dẫn dắt ra, cũng không thật sự có được thực lực của nguyên thú cấp bảy, cấp tám và cấp chín.  

 

Nhưng cho dù như thế.  

 

Ít nhất chúng cũng có được thực lực cấp bậc Tiểu Thần Tôn, Đại Thần Tôn, Tiểu Đế Tôn.  

 

Hàng vạn con!  

 

Chỉ mỗi cảnh tượng này đã đủ để dọa người rồi!  

 

Giờ phút này.  

 

Lý Khai Nguyên, Trương Hủ Khánh, Lăng Vân Nhiên đã hoàn toàn sững sờ.  

 

Tình huống gì đây?  

 

Có chuyện gì xảy ra vậy?  

 

Trận pháp?  

 

Không, đây không phải trận pháp, căn bản không có dấu vết trận văn dao động.  

 

Đó là cái gì?  

 

Đây rốt cuộc là cái gì?  

 

Cửu Nguyên Đan Điển chính là thứ nghe nói đến đã kinh hãi ở trong Trung Tam Thiên, có rất nhiều người biết, thế nhưng lại rất ít người từng nhìn thấy, ít đến đáng thương.  

 

Những người này làm sao biết được?  

 

Tần Ninh nhìn về phía đội ngũ ba phe, giọng nói bình tĩnh, bàn tay vung lên: "Giết".  

 

Một bộ áo trắng.  

 

Một chiếc áo khoác xanh.  

 

Thanh niên này giống như trấn hải thần châm, giờ phủ này tất cả võ giả của nhà họ Linh đều cảm giác được dường như chỉ cần có Tần Ninh, cho dù trời sập xuống cũng không phải tai nạn gì.  

 

Một trận chém giết trong nháy mắt đã bắt đầu.  

 

Nói đúng ra là đồ sát.  

Be phe có hơn hai ngàn vị võ giả Tiểu Thần Tôn, Đại Thần Tôn, Tiểu Đế Tôn, vào lúc này đều bị hàng vạn nguyên thú vây giết.  

 

Trong trong ngoài ngoài, bao vây ba tầng.  

 

Lần này Tần Ninh không chỉ muốn tiêu diệt ba phe này mà còn muốn dọa sợ đám người lúc trước quy thuận nhà họ Lăng, dọa sợ những người khác có mưu tính nhưng chưa dám ra tay.  

Advertisement
';
Advertisement