Phong Thần Châu – Tần Ninh - Vô Thượng thần đế (FULL)

 Thế nhưng đây là con át chủ bài của nhà họ Lý, nếu đã dùng vậy sẽ không còn nữa, chỉ sợ những thế lực bình thường kiêng dè nhà họ Lý sẽ lại như hổ rình mồi.  

 

Chỉ là nghĩ lại, cho dù vậy, nhà họ Lý đã có được địa bàn của nhà họ Lăng, sẽ có thể phát triển trăm năm, khiến bản thân lớn mạnh.  

 

Chung quy lại vẫn có lời.  

 

Lúc này Ngô đại nhân đứng chắp tay, nhìn Tần Ninh một chút.  

 

Lúc ông ta nhìn thấy những nguyên thú kia, trong ánh mắt cũng lộ ra vẻ kinh ngạc.  

 

Tinh huyết làm gốc.  

 

Mộc linh làm thân thể.  

 

Đây là chiêu thức gì?  

 

Lại có thể ngưng tụ ra đám nguyên thú này để giao chiến.  

 

"Loại người cậy thế khinh người, đúng là nên giết".  

 

Ngô đại nhân nắm bàn tay lại.  

 

Đám nguyên thú đang vây giết Lý Khai Nguyên và Trương Hủ Khánh lập tức chạy tán loạn dưới sức mạnh của vị Đại Đế Tôn này.  

 

Hai người đều nhẹ nhàng thở ra, nhìn về phía Ngô đại nhân, khom người hành lễ.  

 

Tiểu Đế Tôn tứ phẩm.  

 

Ở đại lục Cửu Nguyên đã là rất mạnh rồi.  

 

Thế nhưng đối mặt với Đại Đế Tôn thì không đáng kể chút nào.  

 

Ba cảnh giới cuối cùng là cửu cảnh Chí Tôn, Tiểu Đế Tôn, Đại Đế Tôn, Chí Cao Đế Tôn sẽ có khoảng cách thực lực rất lớn.  

 

Lúc này, Ngô đại nhân lạnh nhạt khoát tay, dáng vẻ như cao nhân, ánh mắt sáng ngời nhìn chằm chằm Tần Ninh, lập tức nói: "Tuổi còn trẻ mà lại vênh váo hung hăng, cướp đoạt tài sản của người khác, nên giết".  

 

Ngô đại nhân vừa nói xong liền muốn ra tay.  

 

Lúc này Lý Khai Nguyên và Trương Hủ Khánh vô cùng mừng rỡ.  

 

Tần Ninh đáng chết.  

 

Chết là đáng đời.  

 

Thế nhưng lúc Ngô đại nhân đang chuẩn bị ra tay, một giọng nói lại đột nhiên vang lên, mang theo một chút nghi ngờ.  

 

"Ngô Tông Hạo?"  

 

Một tiếng này vừa vang lên.  

Cả người Ngô đại nhân lập tức run rẩy.  

 

Giọng nói này rất quen thuộc, đã từng được nghe ở đâu rồi nhỉ? Đúng là không thể nhớ ra ngay được.  

 

"Thật sự là ngươi?"  

Advertisement
';
Advertisement