Phong Thần Châu – Tần Ninh - Vô Thượng thần đế (FULL)

 Người này nhìn đúng là trắng trẻo đẹp trai, cả người mang đến cho người ta cảm giác rất sạch sẽ.  

 

Nhưng mà...  

 

Còn chưa tới mức để hắn suy nghĩ nhiều đâu.  

 

"Nếu nàng đã muốn đưa theo, vậy thì đưa theo".  

 

Tần Ninh quay lại nhìn về phía Lý Vân Tiêu, nói: "Ngươi tên Lý Vân Tiêu đúng không? Hai người chúng ta cũng chuẩn bị tiến vào Thánh Đạo tông tham gia kiểm tra, một mình ngươi ở chỗ này rất nguy hiểm, không bằng đi cùng với chúng ta, lúc đến Thánh Đạo tông, vết thương của ngươi cơ bản cũng đã khỏi".  

 

Lúc này sắc mặt Lý Vân Tiêu run lên, ngay sau đó vội vàng nói: "Cảm ơn hai vị".  

 

"Có thể tự đi không? Ta sẽ không cõng ngươi đâu!"  

 

"Có thể".  

 

Ba người tiếp tục lên đường...  

 

Dọc theo đường đi, Thời Thanh Trúc vẫn vô cùng vui vẻ, thậm chí còn hái hoa dại ven đường làm một cái vòng hoa đội lên trên đầu mình.  

 

Một màn này rơi vào trong mắt Lý Vân Tiêu giống như một tiên nữ do trời đất sinh ra, lúc nàng đứng trên đồng cỏ này, dường như toàn bộ trời đất đều thành bối cảnh vậy, vô cùng động lòng người.  

 

Tần Ninh nhìn Lý Vân Tiêu một cái, tùy tiện nói: "Đây là vợ ta".  

 

Sắc mặt Lý Vân Tiêu lập tức ửng đỏ, xấu hổ nói: "Tại hạ đường đột, công tử và tiểu thư quả thật là trời sinh một đôi".  

 

Tần Ninh không phản ứng.  

 

Lại qua nửa tháng, vết thương của Lý Vân Tiêu đã khôi phục được gần hết, dọc theo con đường này, mỗi ngày Tần Ninh đều nấu cơm, Lý Vân Tiêu phụ trách săn thú, Thời Thanh Trúc thì phụ trách ăn ăn uống uống, cũng coi như đã quen thuộc với nhau hơn.  

 

"Tay nghề của Tần công tử đúng là tốt".  

 

Bên miệng Lý Vân Tiêu đầy dầu mỡ, ca ngợi: "Còn giỏi hơn những đầu bếp đứng đầu thành Vân Bắc chúng ta".  

 

Nói tới thành Vân Bắc, nụ cười trên mặt Lý Vân Tiêu dần dần biến mất.  

 

Mấy đồng bạn của hắn ta đều đã chết hết, chỉ còn lại một mình hắn ta còn sống.  

 

Nửa tháng này Lý Vân Tiêu đúng là tận tâm tận lực đối xử với Tần Ninh và Thời Thanh Trúc, coi như để báo đáp.  

Nhưng thỉnh thoảng ở một mình vẫn thấy rất buồn bã.  

 

Tần Ninh cười nói: "Luyện ra được thôi".  

 

"Đúng rồi, Lý Vân Tiêu, ngươi chuẩn bị bái nhập vào trong Thánh Đạo, có hiểu biết gì về Thánh Đạo tông không?"  

Advertisement
';
Advertisement