“Thế nhưng ý tưởng này, thật sự là mơ mộng hão huyền…”, Lý Vân Tiêu lắc đầu, sau đó xoay người ngồi lên trên giường, tĩnh tâm tu hành! Ban đêm! Bên trong sơn cốc yên tĩnh, có hơn mười vị đệ tử Thánh Đạo tông tuần tra qua lại, đảm bảo cho không có chuyện phiền phức gì xảy ra.  

 

Trong phòng, trên giường là một mảnh hỗn loạn.  

 

Thời Thanh Trúc chìm sâu vào giấc ngủ.  

 

Đầu gối lên cánh tay Tần Ninh.  

 

Ngoài cửa sổ, âm thanh sột soạt đột nhiên vang lên.  

 

“Tần Ninh”.  

 

Lúc này, một giọng nói vang lên.  

 

“Ai?”  

 

Tần Ninh cẩn thận đi đến trước cửa sổ.  

 

Hắn nhẹ nhàng mở cửa sổ ra, một khuôn mặt xuất hiện trước mắt Tần Ninh.  

 

“Duẫn Khả Vi?”  

 

Tần Ninh nhíu mày.  

 

“Ngươi tới đây làm cái gì?”  

 

Duẫn Khả Vi nhìn về phía Tần Ninh, cười tủm tỉm nói: “Đến tìm ngươi”.  

 

“Nguyên liệu mà ngươi muốn ta chuẩn bị, ta đã lệnh cho Cửu Nguyên thương hội tìm kiếm, còn nhờ cả đại sư huynh của ta hỗ trợ nữa, có Cửu Nguyên đan tông giúp đỡ, chỉ cần là có tồn tại trong Cửu Nguyên Vực, nhất định là có thể tìm được”.  

 

“Được!”  

 

Nói xong, Tần Ninh đang muốn đóng cửa sổ lại.  

 

“Đừng vội!”  

 

Duẫn Khả Vi lại nói: “Không phải là ngươi muốn tham gia khảo hạch sao?  

 

Có muốn ta giúp ngươi trực tiếp tiến vào trong Thánh Đạo tông luôn không, tham gia khảo hạch làm cái gì”.  

 

“Cửu Nguyên thương hội của ngươi kinh doanh buôn bán, không tham gia vào việc tranh đấu của các thế lực lớn, vậy mà trong Thánh Đạo tông cũng có người của ngươi sao?”  

 

“Lời này của ngươi có phần đúng, nhưng cho dù trong đây không có người của ta thì muốn tìm hiểu một chút tin tức, còn không phải là chuyện vô cùng đơn giản sao?”  

Duẫn Khả Vi lập tức cười nói: “Cửu Nguyên thương hội chúng ta kinh doanh buôn bán, phương diện tin tức thì lấy ở đâu ra?  

 

Tất nhiên là trong các thánh địa, tông môn lớn rồi, trong đó đều có cơ sở ngầm của chúng ta”.  

 

“Bồi dưỡng mấy tâm phúc là điều chắc chắn rồi”.  

Advertisement
';
Advertisement