Âm thanh bùng nổ trầm thấp vang lên, mặt trống hoàn toàn không bị hao tổn gì.
Bên cạnh, phía trên mặt kính lại xuất hiện một loạt chữ.
“Tề Hủ An, Đại Thiên Tôn đỉnh phong, bảy mươi tám điểm!”
Bảy mươi tám điểm!
Xung quanh có không ít ánh mắt đều nhìn qua.
Thực sự là rất giỏi.
Bảy mươi tám điểm đã là rất cao rồi, những người kiểm tra đo lường lúc trước, người có thể vượt qua được bảy mươi điểm ít ỏi đến mức có thể đếm trên đầu ngón tay.
Tề Hủ An nhìn về phía Tần Ninh, Lý Vân Tiêu cười nhạo nói: “Thế nào?”
Lúc này, Lý Vân Tiêu cũng không phản ứng, hắn ta được sáu mươi lăm điểm, thông qua là đã vui vẻ lắm rồi.
Về phần Tề Hủ An… điểm cao bao nhiêu thì có liên quan gì đến hắn ta đâu.
Mà Tần Ninh… trực tiếp không nhìn đến.
Sắc mặt Tề Hủ An trầm xuống, hắn ta đi xuống khỏi đài đá, ánh mắt khiêu khích nhìn về phía Tần Ninh như hổ rình mồi.
“Thời Thanh Trúc!”
Lúc này, đệ tử phụ trách ghi chép lại mở miệng đọc tiếp.
Tề Hủ An cười nhạo nói: “Thổi được da trâu thì cũng đừng phá phách!”
Thời Thanh Trúc cũng không phản ứng, bước lên đứng trên đài đá.
Nhất thời, ánh mắt của không ít người xung quanh bị hấp dẫn.
Cô gái đang thì tươi trẻ, mười bảy mười tám tuổi.
Dáng người xinh đẹp, lồi lõm tinh tế.
Khuôn mặt tựa như tiên nữ, khí chất tuyệt vời.
Cô gái như vậy dù có vứt vào trong giữa biển hoa cũng là hạc giữa bầy gà, rất khó để không làm người khác chú ý.
Đối với chuyện này, Thời Thanh Trúc cũng tập mãi thành quen.
“Bắt đầu đi!”, đệ tử phụ trách ghi chép mở miệng nói.
Thời Thanh Trúc suy tư một lát, sau đó nắm chặt bàn tay, khí thế khủng bố bùng nổ.
Tiểu Thần Tôn trung kỳ!
Một quyền nện xuống.
Tùng…
Tiếng động nặng nề lại vang lên.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!