Những người có mặt tại đây đều ngây ra như phỗng trước lời nói của hắn.
Tên này ngông cuồng thật.
Tư Mã Tuyết Thiên chiêu mộ không thành công, đương nhiên sẽ than vãn vài câu rồi.
Nhưng dù gì đó cũng là đạo tử, ai dám chống đối?
Thế mà Tần Ninh chẳng chịu nhún nhường.
Hay tên này nghĩ mình mới là đạo tử?
"Thú vị thật".
Kha Viêm Vũ bật cười.
Một đệ tử ngoại môn mới nhập môn đã dũng cảm như thế, đúng là hiếm thấy.
Lần này Tư Mã Tuyết Thiên đá trúng tảng đá rồi.
Tần Ninh như nghé con mới sinh không sợ hổ vậy!
Đến đây, tình hình dường như hơi mất kiểm soát.
Từ Phàn cũng không ngờ Tần Ninh có thể thốt ra câu đó.
Tư Mã Tuyết Thiên kêu ca câu nào, Tần Ninh đốp chát lại câu nấy.
Nhưng cứ thế này hắn sẽ chịu thiệt thòi mất.
"Các vị đạo tử bớt giận, đang yên đang lành, mọi người đừng giận quá mất vui".
Tên đệ tử tinh anh của Đại Vũ Phong nọ lên tiếng: "Đang yên đang lành? Hừ, thấy mình thành tích kiểm tra tốt nên chẳng coi ai ra gì, một kẻ như thế, ta thấy không có tư cách vào Thánh Đạo tông chúng ta đâu!"
Câu vừa dứt, Tần Ninh nổi đóa.
Hết tên này đến tên khác, được nước làm tới à?
"Ta có tư cách vào Thánh Đạo tông hay không là do Thánh Đạo tông quyết định, không phải đệ tử tinh anh nhà ngươi muốn nói gì thì nói".
Lời nói của hắn làm dấy lên sự tranh luận nảy lửa.
Tên Tần Ninh này thật là quá đáng!
Đệ tử tinh anh nhà ngươi!
Cường giả cấp bậc Tiểu Đế Tôn mà hắn dám nói câu nhà ngươi!
Lúc này, mấy vị đạo tử và đệ tử đứng đầu đều quan sát Tần Ninh bằng ánh mắt bất ngờ.
Ngu Linh Cơ cũng ngạc nhiên thấy rõ.
Với tính cách này của Tần Ninh, sau khi vào Thánh Thiên Phong... hắn sẽ không gây rắc rối đấy chứ?
"Xem ra việc đứng nhất bài sát hạch làm ngươi lâng lâng quá nhỉ?"
Lên google tìm kiếm từ khóa tamlinh247.com.vn để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!