Phong Thần Châu – Tần Ninh - Vô Thượng thần đế (FULL)

 Từ Hữu Tài cười ha ha nói: “Đến lúc đó, phân phát đan dược cho Đại Vũ Phong các ngươi, ta sẽ lựa chọn chất lượng hạ phẩm, cho các ngươi tức chết!”  

 

“Ngươi…”  

 

“Ngươi cái gì mà ngươi?”  

 

Từ Hữu Tài nhìn Tư Mã Tuyết Thiên, sau đó không thèm để ý đến nàng ta nữa, hắn ta lập tức xoay người lại nhìn về phía Tần Ninh.  

 

“Xin chào, ngươi chính là Tần Ninh phải không?”  

 

Tần Ninh gật gật đầu.  

 

“Tại hạ là Từ Hữu Tài, đệ tử cuối cùng của trưởng lão Vân Thanh Tuyền, đan sư Chí Tôn thất phẩm”.  

 

Từ Hữu Tài mỉm cười nói: “Vừa rồi Vân trưởng lão gặp ta, dặn dò ta đến xem ngươi, nói ta phải nhắc nhở ngươi, sau khi lựa chọn phong xong xuôi thì đừng quên đến Đan Đạo Lâu báo cáo, ông ấy sẽ chờ”.  

 

Từ Hữu Tài liếc mắt nhìn Tần Ninh, đánh giá từ trên xuống dưới nói: “Cũng không biết ngươi có tài năng gì, ta còn chưa từng nhìn thấy sư tôn ta mong nhớ một vị đệ tử như vậy”.  

 

Từ Phàn cùng với mấy vị đạo tử ở đây nghe được những lời này thì trong lòng đều chấn động.  

 

Lúc đầu, Vân trưởng lão đã nói Tần Ninh phải đến Đan Đạo Lâu báo cáo.  

 

Thế nhưng mọi người đều cảm thấy đây chỉ là lời tán thưởng.  

 

Mà bây giờ, lại còn đặc biệt dặn dò đệ tử mà mình yêu thích nhất Từ Hữu Tài tới đây nhắc nhở thêm lần nữa.  

 

Có nhất thiết phải như thế hay không?  

 

Trong lòng mấy vị đạo tử và Từ Phàn đều có suy nghĩ như thế.  

 

Vân trưởng lão vừa gặp mặt Tần Ninh đúng một lần, nói chuyện không đến mười lăm phút, tuy rằng nội dung cuộc trò chuyện là cái gì, bọn họ cũng không hiểu rõ.  

 

Thế nhưng trong mười lăm phút ấy lại làm cho một vị đan sư Chí Tôn bát phẩm, nhớ mãi không quên một đệ tử Tiểu Thần Tôn sơ kỳ…  

 

Điều này thật đúng là không bình thường!  

 

“Từ Hữu Tài, ngươi thật không biết xấu hổ!”  

 

Một tiếng quát đột nhiên vang lên.  

 

Tiếng xé gió vút vút vút truyền tới.  

 

Chỉ thấy hơn mười con nguyên thú có hình thể ba đến năm mét, dưới sự khống chế của mấy người hùng hùng hổ hổ lao tới.  

Nhìn thấy hơn mười con nguyên thú kia thì sắc mặt của mấy vị đệ tử ở đây đều lộ ra vẻ không thoải mái.  

 

Trong Thánh Đạo tông quả thực là có quy định.  

 

Ba cấp bậc đệ tử ngoại môn, đệ tử nội môn và đệ tử tinh anh có thể điều khiển nguyên thú, thế nhưng bên trong Thánh Đạo tông, chỉ có thể khống chế nguyên thú được Thánh Đạo tông bồi dưỡng chuyên môn để làm thú cưỡi.  

 

Nếu không, ai cũng có

Advertisement
';
Advertisement