Một tràng cười lớn chợt vang lên. Trong không trung, mấy chục tên dần hạ xuống. Chúng mặc áo choàng màu xanh lam, tên nào cũng mang hơi thở mạnh mẽ.
Nhìn kỹ thì đều là vô địch cảnh giới Thiên Võ.
Cảnh giới Thiên Võ, trong toàn đế quốc Bắc Minh không có nổi một người. Hôm nay, không biết là cơn gió nào thổi mà một hơi xuất hiện hai, ba trăm người?
“Sở Hằng Vương, ít bốc phét thôi. Tới cả nửa ngày không xuất hiện, bây giờ xuất hiện là có ý gì?”, Địch Thiên Yển nhìn người đàn ông trung niên dẫn đầu đám áo choàng màu xanh lam thì cười lạnh nói.
“Ngươi tới báo thù, đương nhiên ta cũng vậy!”
Sở Hằng Vương lóe lên ánh sáng lạnh, quét xuống dưới: “Cương quốc Đại Sở ta mấy vạn năm tới nay chưa từng phải chịu sự sỉ nhục như vậy, Sở Thiên Kiêu bị giết, đế quốc Bắc Minh cũng phải chết không còn gì nghi ngờ!”
Cái gì!
Thiên Động Tiên chết lặng.
Sở Thiên Kiêu, cũng chết rồi?
Sở Thiên Kiêu chính là đệ nhất thiên tài của cương quốc Đại Sở, bản thân là vương thể, ngạo nghễ nhìn thiên hạ, thế mà lại bị giết chết?
Không phải là do Tần Ninh làm chứ?
“Vậy thằng nhóc Tần Ninh kia đang cầm 3 lệnh bài nòng cốt. Vương ta tới đây lần này không chỉ muốn giết người mà còn để lấy lại lệnh bài vốn thuộc về cương quốc Đại Sở ta”.
Nghe vậy, Thiên Động Tiên hoàn toàn phát điên.
Tần Ninh này, rốt cuộc là đã giết bao nhiêu người?
Đây chính là cương quốc Hỏa Hầu, cương quốc Đại Sở. Ba cương quốc lớn chỉ thiếu mỗi cương quốc Thiên Tượng chưa tới.
“Những lệnh bài này, đương nhiên là không thể thiếu cương quốc Thiên Tượng ta!”
Nghe thấy lời nói của kẻ mới đến, đáy lòng Thiên Động Tiên rơi bộp một tiếng.
Vừa nhắc đã tới, cương quốc Thiên Tượng cũng đến rồi?
Lẽ nào, Tần Ninh cũng giết người của cương quốc Thiên Tượng sao?
“Hạng Tam Vương, lâu ngày không gặp!”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!