Phong Thần Châu – Tần Ninh - Vô Thượng thần đế (FULL)

 “Ý cảnh tầng ba, ẩn chứa lực hồn phách, pháp thân, khí Chí Tôn của võ giả, ba thứ dung hợp thành một thể, ngươi không biết thì để ta dạy cho ngươi, ngươi nhìn cho kỹ…”, Tần Ninh vừa dứt lời.  

 

Ầm…Đột nhiên, kiếm trong tay hắn vốn dĩ đang có lực lượng tương đương với kiếm trong tay Mục Chước, thể nhưng tại giây phút này, lại nháy mắt bộc phát ra một luồng khí thế cường đại hơn lúc trước gấp trăm lần.  

 

Ầm…Mục Chước chỉ cảm thấy hai tay đang cầm kiếm của mình như muốn vỡ nát.  

 

Mà lúc này, Tần Ninh ở trước mặt lại bộc phát ra ngàn vạn tia sáng rực rỡ, cuối cùng, tia sáng rực rỡ kia mang theo kiếm khí gào thét, chớp mắt một cái, một thanh kiếm đã xuyên thủng lồng ngực hắn ta.  

 

Kiếm khí mãnh liệt đâm vào, khiến cho thân thể hắn ta bị bay ra ngoài, trực tiếp đập vào vách tường trận pháp phía sau lưng.  

 

Thân hình Mục Chước bị đóng đinh trên vách tường trận pháp, sắc mặt hắn ta trắng bệch, tay chân giãy giụa, nhưng sức lực ngày càng yếu dần.  

 

“Đây là ý cảnh tầng hai!”  

 

“Mạnh hay không mạnh?”  

 

Tần Ninh nhìn thi thể của Mục Chước, chậm rãi nói.  

 

Giờ phút này, bốn phía xung quanh, mọi người đều im lặng.  

 

Thánh Nguyên Thái Cực Quyển.  

 

Mỗi một quyển tương đương với mỗi một cảnh giới lớn, bao gồm ba tầng ý cảnh.  

 

Lĩnh ngộ ra ý cảnh tầng một, đều phải là cấp bậc thiên tài.  

 

Ý cảnh tầng hai…nếu muốn lĩnh ngộ, phải thực sự là yêu nghiệt mới làm được.  

 

Mà ý cảnh tầng ba…dù sao thì hiện tại bên trong tông môn vẫn chưa từng xuất hiện.  

 

Thế nhưng, thật ra thì bên trong nhóm đệ tử tinh anh, đã từng nghe nói đến có người lĩnh ngộ ra ý cảnh tầng ba.  

 

Lúc này, trong tay Tần Ninh lại xuất hiện quyển trục.  

 

“Ngô Hãn!”  

 

“Hứa Tuấn Thăng!”  

 

“Các ngươi cũng là đệ tử Tuyết Môn, quyền cao chức trọng bên trong môn, ta đã giẫm lên thể diện của Tuyết Môn các ngươi, vì sao các ngươi còn chưa xuất hiện?”  

 

“Xem ra Tuyết Môn, cùng lắm chỉ là một đám phế vật mà thôi, dám đến giết Tần Ninh ta hai lần, hai người đã chết, như vậy mà đã lùi bước rồi?”  

 

Lúc này, giọng điệu của Tần Ninh đầy kiêu ngạo, dáng vẻ ngay thẳng.  

Lần đầu tiên, thời điểm còn ở ngoại môn, bốn vị đệ tử ngoại môn của Tuyết Môn khiêu chiếu hắn, bị hắn giết chết.  

 

Bây giờ là lần thứ hai, sau khi tiến vào nội môn, đệ tử Tuyết Môn lại tiếp tục đến.  

 

Xem ra, giết một lần vẫn chưa thể khiến cho bọn họ sợ hãi.  

 

Một khi đã như vậy, thì lại giết lần thứ hai.  

Advertisement
';
Advertisement