Phong Thần Châu – Tần Ninh - Vô Thượng thần đế (FULL)

 Nguyên Hổ khách khí nói: "Cảm ơn Đan Đế quá khen".  

 

"Trên thực tế, chúng ta cũng không muốn đối đầu với Đan Đế, nếu biết Đan Đế chuyển thế trở về, nhà họ Nguyên ta tuyệt đối sẽ không bước vào Cửu Nguyên Vực này một bước, thế nhưng việc đã đến nước này, ta nghĩ Đan Đế cũng sẽ không dừng tay đúng không?"  

 

Tần Ninh nghe vậy liền gật đầu.  

 

Nguyên Hổ tiếp tục nói: "Năm đó Đan Đế vô cùng nổi tiếng ở Cửu Nguyên Vực, cũng rất nổi tiếng ở Thượng Nguyên Thiên, không ai không biết, không người không hay, còn người trông mong Đan Đế trở về".  

 

"Lần này nếu để ngươi sống sót, nhà họ Nguyên ta sẽ gặp tai hoạ ngập đầu".  

 

Ý trong lời nói của Nguyên Hổ đã rất rõ ràng.  

 

Nếu như đụng phải Tần Ninh ở chỗ khác, biết được thân phận của Tần Ninh, nhà họ Nguyên sẽ chiêu đãi hắn như một vị khách quý cao cấp nhất.  

 

Nhưng bây giờ... nhà họ Nguyên đang có ý đồ tranh giành Cửu Nguyên Đan Điển, giết chết Trần Nhất Mặc, Cửu Nguyên Đan Đế làm sao có thể nhịn được mối hận này?  

 

Uy nghiêm của Đan Đế! Há có thể khinh nhờn?  

 

Tần Ninh cũng hiểu được.  

 

Chỉ là Nguyên Hổ này quả thực là một người cực kì quả quyết.  

 

Cũng là người rất thông minh.  

 

Trò chuyện cùng người thông minh không mệt.  

 

Tần Ninh lập tức nói: "Nếu đã thế, thật ra ta rất hiếu kì, năm đó có thể đẩy Trần Nhất Mặc vào bên trong Diêm Môn, tất nhiên không phải võ giả bên trong Cửu Nguyên Vực, chỉ sợ cũng là nhà họ Nguyên các ngươi đúng không?"  

 

Nguyên Hổ không nói gì.  

 

"Nếu năm đó đã có thể đẩy hắn ta vào bên trong Diêm Môn, vì sao nhất định cứ phải chờ tới bây giờ mới mở Diêm Môn ra lần nữa?"  

 

Nghe thấy lời này, sắc mặt Nguyên Hổ không tốt lắm.  

 

Sau một lúc lâu, Nguyên Hổ mới nói: "Năm đó Trần Nhất Mặc bị ép vào bên trong Diêm Môn, đúng là chúng ta đã muốn mở ra, thế nhưng cho dù là Đế giả ra tay cũng không thể phá vỡ được nơi đây, trừ khi có đại thần thông...", "Mà vừa ta đã nói có một số người để ý đến Đan Đế, để ý đến đồ đệ của ngươi, nhà họ Nguyên chúng ta không có khả năng hành động trắng trợn, vì có đủ nguyên nhân cản trở nên chỉ có thể không ngừng làm cấm chế suy yếu, chờ đến một ngày này mới ra tay...", Tần Ninh lập tức cười nói: "Ta hiểu rồi, chắc lúc đó Nhất Mặc đã khởi động cấm chế do ta để lại, các ngươi tốn mấy vạn năm mới phá được cấm chế".  

"Hơn nữa có người là muốn tìm Nhất Mặc, nếu các ngươi hành động quá lớn, bị người khác phát hiện, đến lúc đó sẽ phiền toái... Cho nên, lấy Ma tộc làm đại diện, các ngươi ở sau lưng... Kế hoạch rất tốt".  

 

Nguyên Hổ trầm mặc.  

 

Vì Trần Nhất Mặc, vì Cửu Nguyên Đan Điển, chờ đợi hơn bốn vạn năm không tính là gì.  

Advertisement
';
Advertisement