Phong Thần Châu – Tần Ninh - Vô Thượng thần đế (FULL)

 Trần Nhất Mặc nhướng mày, nói: "Sao lại thế, Lý Nhàn Ngư, Thời Thanh Trúc này, cả Dịch Hàn Ngọc nữa này..."  

 

Cố Thanh Nhan nghe vậy bèn đáp: "Ta chưa nghe những cái tên này bao giờ, cơ mà nếu công tử muốn biết thì ta có thể cho người hỏi thăm. Nhà họ Cố bọn ta ở Thiên La Vực, mặc dù không sánh bằng nhà họ Thiên và nhà họ La nhưng hôn phu của ta là La Phàm, thiếu trưởng tộc nhà họ La. Ta có thể nhờ chàng ấy hỏi thăm".  

 

"Vậy thì còn gì bằng!"  

 

Trần Nhất Mặc gật đầu cái rụp.  

 

Thật ra hắn ta chỉ quan tâm tới các đệ tử khác của Tần Ninh có mạnh hơn mình không thôi.  

 

Sư huynh đệ yếu hơn hắn ta là tốt!  

 

Chẳng qua sư tôn rất lo lắng không biết họ có an toàn không, đương nhiên Trần Nhất Mặc cũng ghi nhớ trong lòng.  

 

"Nhà họ Thiên và nhà họ La đấu đá nhau, nhà họ Cố các ngươi bị liên lụy, ngươi lại là hôn thê của thiếu trưởng tộc, tình cảnh khá là nguy hiểm đấy".  

 

"Đành chịu thôi, muốn sống sót tại vùng đất Thiên La Vực thì chỉ có cách nương tựa nhà họ Thiên hoặc nhà họ La. May thay ta và La Phàm yêu nhau thật lòng, dù là vì gia tộc hay vì chính ta thì kết hôn với chàng ấy là lựa chọn tốt nhất".  

 

Cố Thanh Nhan thở dài: "Trong thế giới của võ giả, thắng làm vua thua làm giặc, không phải chuyện gì cũng theo ý bản thân, ít nhất phu quân của ta là người ta yêu".  

 

Trần Nhất Mặc chậm rãi gật đầu.  

 

Sau cuộc đối thoại với Cố Thanh Nhan, hắn ta đã hiểu sơ qua tình hình của Thiên La Vực cũng như tìm hiểu về tình hình của Cửu Nguyên Vực. Tiếp đó sẽ là tìm cơ hội về Cửu Nguyên Vực, gặp lại các sư huynh đệ của mình, sau đó sẽ đi Thượng Nguyên Thiên Vực!  

 

Cha mẹ của sư tôn bị giết, chuyện này Trần Nhất Mặc hắn ta phải tự tay đâm chết tên hung thủ mới được, quyết không bỏ qua bất cứ một kẻ chống lưng nào cho chúng!  

 

Trần Nhất Mặc biết sư tôn không trách mình nhưng chắc chắn là người đau khổ lắm.  

 

Sở dĩ mấy năm qua, mỗi khi ở cạnh sư tôn hắn ta đều làm màu, náo nhiệt cũng vì để sư tôn biết rằng mình vẫn ổn, không cần phải lo lắng cho mình.  

 

Nhưng hắn ta chưa bao giờ quên những kẻ đó!  

 

"Đến rồi!"  

 

Đúng lúc đó, Cố Thanh Nhan bỗng đứng dậy nhìn thành trì khổng lồ đang chậm rãi nổi lên phía chân trời đằng trước, cười nói: "Thành Cố Nguyên!"  

 

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement