Nhà họ La!  

 

Giờ phút này, Cố Minh Thành vội vàng chắp tay khom người nói: "La tộc trưởng".  

 

Người đàn ông đưa lưng về phía Trần Nhất Mặc chậm rãi gật đầu.  

 

La tộc trưởng?  

 

Người cầm lái nhà họ La, La Vĩnh Binh!  

 

Lúc này, phía trên nguyên thú phi hành cũng có hơn mười vị Chí Cao Đế Tôn lần lượt hạ xuống.  

 

La Phàm cũng ở trong đó.  

 

Người của nhà họ La đến rồi!  

 

Giờ phút này, Thiên Ngạn Trác nhìn về phía La Vĩnh Binh, hờ hững nói: "La Vĩnh Binh, ngươi có ý gì?"  

 

"Nhà họ Cố được nhà họ La các ngươi che chở, dược sơn này là nhà họ Phạm thua nhà họ Cố, lần này ta đến đây cũng không làm khó xử bất kỳ người nào nhà họ Cố, vì sao ngươi lại cản ta?"  

 

Thiên Ngạn Trác lạnh lùng nói.  

 

La Vĩnh Binh nghe thấy lời này thì cười nhạt một tiếng, giọng nói ôn hòa: "Thiên Ngạn Trác, Trần Nhất Mặc đại sư là bạn của nhà họ Cố, con ta La Phàm sắp thành hôn với Cố Thanh Nhan của nhà họ Cố, bạn bè người thân của La Vĩnh Binh đương nhiên cũng là bạn bè của nhà họ La ta".  

 

"Ngươi đúng là biết bấu víu quan hệ!"  

 

Thiên Ngạn Trác cười nhạo nói: "Bạn bè của nhà họ La? Vậy người bạn này của ngươi vừa giết Thiên Lạc trưởng lão của nhà họ Thiên ta, ta đòi một lời giải thích là quá đáng sao?"  

 

La Vĩnh Binh nhìn thoáng qua Thiên Lạc đại sư đã chết ở phía sau, lập tức nói: "Đan sư luận đạo, tính tình của mình không tốt nên mới bị làm cho tức chết, nếu ta là ngươi thì đã sớm dẫn người rời đi rồi, nào còn suy nghĩ gây phiền phức cho Trần đại sư chứ? Đúng là mất mặt!"  

 

Giờ phút này, khí thế của hai tộc trưởng đối đầu, ai nấy đều không lùi.  

 

Trần Nhất Mặc đứng ở sau lưng nhìn một màn này, trong lòng cảm thán.  

 

Ta đường đường là Mặc Hoàng, thế mà lại lưu lạc tới một bước này.  

 

Trần Nhất Mặc lùi lại một bước, đi đến bên cạnh Tần Ninh, thấp giọng oán giận nói: "Sư phụ, vừa rồi người không có ý định ra tay, nếu con bị người ta đánh chết, về sau ai bưng trà, đổ nước, rửa mặt, rửa chân cho người, ai hiếu kính sư nương, cho đứa bé bú sữa chứ?"  

 

Tần Ninh nhìn về phía Trần Nhất Mặc, ánh mắt bình tĩnh.  

 

"Ngươi biết cho trẻ con bú sữa từ bao giờ thế?"  

"..."  

 

Trần Nhất Mặc tiếp tục thấp giọng nói: "Trọng điểm không phải cái này, sư phụ, vừa rồi người không có ý định cứu con".  

 

"Bởi vì ta phát hiện cường giả nhà họ La tới, cho nên mới không ra tay".  

Advertisement
';
Advertisement