Phong Thần Châu – Tần Ninh - Vô Thượng thần đế (FULL)

 Cũng không phải ông ta sợ Huyết Thần Cung, đúng là trong lòng ông ta rất lo lắng việc Huyết Thần Cung và nhà họ Thiên thông gia, nhưng cũng không đến mức phải sợ hãi.  

 

Chỉ là... bởi vì Trần Nhất Mặc mà đã trở mặt với nhà họ Thiên và Huyết Thần Cung đến nước này rồi, mọi chuyện đều không đáng giá như vậy nữa.  

 

Hơn nữa tuy đan thuật của Trần Nhất Mặc rất mạnh, nhưng chưa chắc đã đồng ý gia nhập nhà họ La! Đến lúc đó mình kiên quyết bảo vệ Trần Nhất Mặc, hắn ta lại biến mất không thấy bóng dáng, vậy không phải nhà họ La đã vô duyên vô cớ đắc tội người ta mà còn không lấy được cái gì sao?  

 

Ông ta làm tộc trưởng, đương nhiên phải suy nghĩ rất nhiều.  

 

Một bên khác, La Phàm nhìn thấy phụ thân cao cao tại thượng của mình bị lão tổ tông răn dạy như thế, trong lòng lại có chút vui vẻ.  

 

Dáng vẻ bây giờ của phụ thân cực kỳ giống lúc mình bị phụ thân răn dạy.  

 

"Không lão...", "Ngậm miệng!"  

 

La Vân Không hừ một tiếng, nhìn về phía Mạc Thần và Thiên Ngạn Trác, nói thẳng: "Huyết Thần Cung thông gia với nhà họ Thiên thì cứ thông gia, liên quan gì với nhà họ La chúng ta?"  

 

"Thiên Ngạn Trác, lão phu cũng biết lão già Thiên Lạc kia tự xưng là thanh cao, cho rằng đan thuật của mình là vô địch, thế nhưng gặp được cao nhân liền hiện ra nguyên hình, không chịu được xấu hổ nên mới bị tức chết, người bên ngoài không có khả năng, nhưng ta thấy ông ta lại có thể làm được!"  

 

Nghe La Vân Không nói như vậy, sắc mặt Thiên Ngạn Trác lúc trắng lúc xanh, thế nhưng cũng không phản bác được.  

 

Vị này là lão tổ nhà họ La, nếu ông ta chống đối lại lão già này, lão già mà giận dữ, đám lão tổ tông ẩn tu của nhà họ La tuyệt đối sẽ bùng nổ, đến lúc đó lão tổ tông nhà họ Thiên xuất hiện, vậy hai gia tộc sẽ phải đánh nhau đến mức ngươi chết ta sống.  

 

La Vân Không đang thể hiện bối phận, địa vị, thân phận của mình ra! Sau khi dứt lời, La Vân Không nói thẳng: "Còn không đi?  

 

Thật sự muốn thử căn cơ của nhà họ La chúng ta mấy năm gần đây sao?"  

 

 

 

Nghe ông ta nói như thế, ánh mắt Thiên Ngạn Trác hoàn toàn không dễ nhìn, mà Mạc Thần ở một bên cũng phải nắm chặt bàn tay trong hai tay áo, nhưng vẫn ngăn chặn được sự tức giận của mình ở đáy lòng.  

Mà vào lúc này, La Vân Không cũng không để ý tới hai người kia, đi từng bước một qua La Vĩnh Binh, đến phía trước đám người nhà họ La.  

 

La Vân Không bước từng bước một đến trước mặt Trần Nhất Mặc, nhìn thanh niên mặc đồ tím kia.  

 

"Đã nhiều năm như vậy...", "Đại nhân vẫn trẻ tuổi giống lúc đó...", La Vân Không nhìn về phía đôi mắt của Trần Nhất Mặc, đã chắc chắn mình sẽ không sai.  

Advertisement
';
Advertisement