La Vân Không nghe thấy lời này, không những không giận mà còn cười nói: "Vâng vâng vâng, lúc ấy ta thoi thóp, trốn ở trong hầm phân của một con nguyên thú, được đại nhân phát hiện, là ta, Tiểu Không Không!"
Trần Nhất Mặc liền nói ngay: "Hầy, nếu ngươi nói đến hố phân sớm hơn thì ta đã nhớ ra rồi, là ngươi, Tiểu Không Không!"
Trần Nhất Mặc đi đến trước mặt La Vân Không, tóm lấy râu ria của ông ta, cười nói: "Sao ngươi lại già như vậy rồi?"
"Nói ra thật xấu hổ, mấy năm nay ta luôn đắm chìm trong đan đạo, tốn rất nhiều sức lực...", trên con đường võ giả, thực lực càng mạnh thì thọ nguyên càng dài! Võ giả cảnh giới Chí Tôn có thọ nguyên mấy chục vạn năm cũng không thành vấn đề.
Nhưng đây chỉ là khi được sống yên ổn... Cả đời võ giả phải trải qua rất nhiều nguy hiểm hung ác, trong lúc tu hành phải chịu rất nhiều vết thương, đều sẽ khiến cho thọ nguyên rút ngắn.
Cũng không phải giới hạn thọ nguyên là mấy chục vạn năm thì thật sự có thể sống đến mấy chục vạn năm.
Mà tâm tính cũng có liên quan rất lớn đến dung mạo và cảnh giới tăng lên.
Ở cùng một cấp bậc cảnh giới, rất nhiều người có thể nhìn như một thanh niên đẹp trai, thế nhưng một số người lại trông vô cùng già nua.
Trong đó có rất nhiều liên quan.
Lúc này, La Vĩnh Binh đột nhiên hiểu ra vì sao thái gia gia lại đột nhiên xuất hiện ở đây, vì sao không nói lời gì trách móc võ giả nhà họ Thiên và Huyết Thần Cung.
La Vân Không nhìn thấy Trần Nhất Mặc, trong lòng vui vẻ không diễn tả được, không ngừng hỏi lung tung này kia.
Mà vẻ mặt của Trần Nhất Mặc vẫn luôn lạnh nhạt.
Không thể phá hỏng hình tượng cao nhân được.
Phải bình tĩnh, ánh mắt phải thâm thúy, phải trong trẻo... La Vĩnh Binh nhìn thấy lão tổ và Trần Nhất Mặc trò chuyện vui vẻ như gặp bạn cũ, lúc này liền đi ra nhìn về phía Thiên Ngạn Trác và Mạc Thần kia.
"Thiên tộc trưởng!"
"Mạc cung chủ!"
La Vĩnh Binh cười ha hả nói: "Xem ra hôm nay các ngươi không thể đưa Trần đại sư đi được rồi".
Lúc này, cho dù trong lòng Thiên Ngạn Trác không muốn nhưng cũng hiểu ra, có La Vân Không ở đây, lại là bạn cũ với Trần Nhất Mặc, muốn đưa đi, trừ khi nhà họ Thiên và nhà họ La thật sự giao chiến.
Rơi vào đường cùng, Thiên Ngạn Trác đành thở dài, quay người muốn rời đi.
"Chậm đã!"
Mà lúc Trần Nhất Mặc và La Vân Không đang trò chuyện với nhau, Thiên Ngạn Trác, Mạc Thần chuẩn bị rời đi, một giọng nói lại đột nhiên vang lên.
Giờ phút này, tất cả mọi người đều ngẩn người