Phong Thần Châu – Tần Ninh - Vô Thượng thần đế (FULL)

 Thiên Ngạn Trác gầm thét một tiếng, bàn tay nắm chặt, trực tiếp tung một quyền về phía Tần Ninh.  

 

Thấy cảnh này, Tần Ninh lại không hề thay đổi sắc mặt, pháp thân trong nháy mắt ngưng tụ, rồng bay phượng múa, hình như có lực lượng pháp thân vô tận cuồn cuộn ra.  

 

"Đại Đế Tôn thất phẩm!"  

 

La Vân Không đã nhìn ra được thực lực của Tần Ninh, liền nhìn về phía Trần Nhất Mặc, nói: "Công tử, chuyện này...", "Không sao cả!"  

 

Trần Nhất Mặc chậm rãi nói: "Đúng là nên dạy dỗ bọn họ một chút".  

 

La Vân Không không nói gì.  

 

Công tử đúng là lợi hại, xem ra hôm nay cho dù ông ta không có ở nơi này, người nhà họ Thiên căn bản cũng không làm gì được công tử.  

 

Tần Ninh nắm bàn tay lại, Long Hoàng Thập Tự Kiếm xuất hiện trong tay.  

 

Mà chỉ trong khoảnh khắc, Đan Điển đã hiện ra bên ngoài cơ thể, dung hợp lên người.  

 

Khí thế kinh khủng bộc phát ra từ trong cơ thể Tần Ninh.  

 

Ầm... một tiếng nổ tung trầm thấp vang lên.  

 

Nhất Kiếm Trảm ra, kiếm khí kia trong nháy mắt đã phá hủy uy lực bộc phát một chiêu của Thiên Ngạn Trác.  

 

Lúc này, mọi người xung quanh đều thi nhau tản ra.  

 

Tần Ninh đúng là Đại Đế Tôn thất phẩm, tuy chưa đến Chí Cao Đế Tôn, thế nhưng đã dung hợp cái gì đó khiến cho thực lực của hắn tăng vọt, lúc này lại có thể chống lại được Thiên Ngạn Trác.  

 

Đây cũng không phải là Chí Cao Đế Tôn thập phẩm, mà là cường giả bán bộ Cực Cảnh.  

 

Giờ phút này sắc mặt Thiên Ngạn Trác cũng biến đổi.  

 

Ông ta không nghĩ tới Trần Nhất Mặc đã ngông cuồng như thế rồi mà thanh niên bên cạnh Trần Nhất Mặc còn ngông cuồng hơn.  

 

"Muốn chết, ta sẽ tiễn ngươi một đoạn đường!"  

 

Thiên Ngạn Trác nắm bàn tay lại, một trường mâu xuất hiện trong tay.  

 

Thiên Ngạn Trác lập tức đâm thẳng mâu về phía Tần Ninh.  

Hai bóng người lao vào nhau.  

 

Trần Nhất Mặc nhìn một màn này, chỉ hận bây giờ mình bất lực, nếu không chắc chắn sẽ đích thân giết Thiên Ngạn Trác.  

 

Chỉ tiếc cơ hội thể hiện trước mặt mọi người tốt như thế lại bị sư phụ vô duyên vô cớ lấy mất.  

Advertisement
';
Advertisement