Phong Thần Châu – Tần Ninh - Vô Thượng thần đế (FULL)

 Nhìn thấy người nọ, Thiên Ngạn Nguyệt liền khom người hành lễ.  

 

Thiên Nhân! Phụ tá đắc lực của tộc trưởng nhà họ Thiên đời trước.  

 

Ở trong nhà họ Thiên, cứ đến cấp bậc Cực Cảnh thì sẽ ẩn cư, trong Thiên La Vực này, Cực Cảnh là đứng tại đỉnh cao nhất.  

 

Đến cấp bậc này không cần quan tâm đến chuyện đời, chỉ cần tập trung tu hành.  

 

Đây cũng là sức mạnh để nhà họ Thiên có thể xưng bá Thiên La Vực.  

 

Có võ giả Cực Cảnh ẩn tu, đối với bất kỳ thế lực nào mà nói, cho dù bên ngoài nhà họ Thiên vô cùng hỗn loạn thì cũng không có ai dám ngấp nghé địa vị bá chủ của nhà họ Thiên.  

 

Thiên Nhân cười ha hả nói: "Ngạn Nguyệt, ngươi đến Chí Cao Đế Tôn cửu phẩm, cách thập phẩm cũng không xa, cần nhanh chóng nắm bắt, tranh thủ sớm ngày đến Cực Cảnh, để nhà họ Thiên ta lại có thêm một vị cường giả đỉnh cao!"  

 

Thiên Ngạn Nguyệt nghe vậy thì lập tức nói: "Nhân thúc phụ, Ngạn Trác huynh trưởng chết rồi".  

 

Nghe thấy vậy, nụ cười trên mặt Thiên Nhân lập tức biến mất không thấy gì nữa...  

 

 

 

Trong bí cảnh.  

 

Tại một sơn cốc.  

 

Lúc này có mười người đang yên lặng đứng trong sơn cốc.  

 

Thiên Ngạn Nguyệt trong mắt những người nhà họ Thiên là người có vai vế rất cao, vậy mà giờ đây trông ông ta lại hơi khúm núm.  

 

Trừ ông ta ra thì thúc phụ Thiên Nhân cùng với tám người kia đều là những thành viên thuộc thế hệ trước của nhà họ Thiên.  

 

Một số người ông ta phải gọi là thúc phụ, bá phụ, một số thì phải gọi đến tận vai vế thái gia gia.  

 

Chín người này đều là cường giả Cực Cảnh, là lá bài được nhà họ Thiên giấu kỹ.  

 

Thiên Nhân nhìn Thiên Ngạn Nguyệt, nói: "Ngạn Nguyệt, ngươi kể lại đầu đuôi mọi chuyện cho các thúc, bá, tổ thêm lần nữa đi."  

 

"Vâng!"  

 

Thiên Ngạn Nguyệt lập tức kể một tràng.  

 

Đến khi ông ta dứt lời, một ông lão râu bạc trắng gầm lên: "Trần Nhất Mặc ư!"  

 

"Việt thúc, có vấn đề gì sao ạ?"  

 

Thiên Nhân nhìn về phía một lão tổ khác tên là Thiên Việt, tò mò hỏi.  

 

"Sao ta thấy cái tên này nghe quen quen".  

Lão tổ được gọi là Thiên Việt nhíu mày nói: "Nhưng nghĩ mãi không ra là ai".  

 

"Ta nhớ ra rồi!"  

 

Một lão tổ khác bật thốt: "Các ngươi còn nhớ cái người xuất thân từ vùng đất Cửu Nguyên Vực cách đây bốn vạn năm về trước không?"  

Advertisement
';
Advertisement