Vừa thấy cô gái ấy, hai người Thiên Thi lão nhân và Thiết Vương đều nhích về một bên, dường như cả hai đều muốn cách xa người con gái này một chút.
"Tiểu tiên nữ Bách Hoa!"
Tần Ninh nhìn về phía cô ta, rồi mỉm cười nói: "Người khác là càng sống lâu càng già, nhưng ngươi thì càng sống càng non nớt hơn".
"Thiếp thích chữ non đó lắm!"
Thiếu nữ mười tám tuổi kia cười nói: "Lời này thốt ra từ miệng người càng khiến lòng thiếp vui vẻ hơn".
"Tiểu tiên nữ Bách Hoa?"
Lý Huyền Đạo hỏi: "Đây là ai?"
Tô Uyển Nguyệt chau mày nói: "Là một loại người giết người không chớp mắt, các ngươi cẩn thận chút".
Đám chúng ta cẩn thận hả?
Vì sao chứ?
Lý Huyền Đạo, Diệp Nam Hiên và Lý Nhàn Ngư lòng rối như tơ vò.
"Cô ta giỏi sử dụng độc dược, hơn nữa còn là hoa độc, nên tự xưng là tiểu tiên nữ Bách Hoa, nhưng sau lưng ai ai cũng gọi cô ta là Hoa Độc bà bà, không ai biết người đàn bà này bao nhiêu tuổi, cô ta thiên về dùng hoa độc, thủ đoạn kỳ dị, hơn nữa thích nhất là thân thể đàn ông trẻ tuổi, cô ta sẽ chén sạch cơ thể của ngươi, uống máu của ngươi, rồi cho ngươi một cái chết cực kỳ sung sướng".
Tô Uyển Nguyệt nói tiếp: "Cường giả Cực Cảnh chết trong tay cô ta cả một bó lớn rồi ấy".
Trần Nhất Mặc bổ sung thêm: "Người đàn bà này năm đó còn định quyến rũ sư phụ, kết quả là bị sư phụ đánh đến hiện hình, hiện ra bà lão già bảy tám mươi tuổi, xấu chết mẹ đi được!"
Quyến rũ Tần Ninh hả?
Thời Thanh Trúc và Diệp Viên Viên nghe vậy, ánh mắt nhìn về phía tiểu tiên nữ Bách Hoa sáng quắc... Lúc này, Tần Ninh nhìn về phía tiểu tiên nữ Bách Hoa, cười nói: "Vẫn là cái dáng vẻ này nhỉ, có vẻ như hôm nay, Nguyên Chính Tướng và Chu Minh Công sẽ không xuất hiện, chỉ nhờ vả các ngươi đàm phán với ta!"
"Đây là đang nói cho Tần Ninh ta biết rằng thời đại thuộc về ta đã kết thúc rồi, bây giờ là thời đại của bọn họ sao?"
Vào thời đại đó, cả ba người này đều là những sự tồn tại chỉ cần dậm chân đã làm rung chuyển cả Thượng Nguyên Thiên.
Hiện tại càng không cần phải nói.