Phong Thần Châu – Tần Ninh - Vô Thượng thần đế (FULL)

Giọng điệu Nguyên Lập Tân mềm mỏng hơn, nói: "Vậy thì ngươi cũng không thể giết người vô tội bừa bãi được".  

 

"Có giết người bừa bãi hay không thì mọi người ở đây làm chứng".  

 

Tần Ninh nhìn về phía Nguyên Lập Tân, rồi chậm rãi nói: "Còn việc gì không?  

 

Không có thì cút đi!"  

 

Vừa dứt lời, Tần Ninh khép ô lại, hai tay chắp sau lưng, xoay người bước đi.  

 

Nguyên Lập Tân và Nguyên Lập Minh liếc mắt nhìn nhau, không hề định cản lại.  

 

Bọn họ không dám! Nếu ngăn cản, bọn họ đi đời mất.  

 

Tần Ninh ngày ấy thật sự khiến người người hâm mộ khao khát, thậm chí có vài món đồ cổ xuất hiện, Tần Ninh cũng không chút nể nang.  

 

Làm sao để đối phó với Tần Ninh, trong nhà họ Nguyên, chỉ có rất ít người đang mưu đồ gì đó, bọn họ cũng không biết cụ thể ra sao nữa.  

 

Lúc này, Tần Ninh dẫn cả bọn rời khỏi đây, cường giả của nhà họ Nguyên lại không dám nói một lời.  

 

Đám đông vây xem đều vô cùng ngạc nhiên.  

 

Vị này chính là người chuyển thế của Cửu Nguyên Đan Đế, kẻ đã giết Thất gia và Tam gia của nhà họ Nguyên ở Cửu Nguyên Vực! Ngươi như vậy mà cũng đã tới thành Thần Nguyên, vậy chuyến hành trình đến núi Thần Nguyên lần này sẽ rất thú vị đây.  

 

Nghe nói rằng Lục gia Nguyên Mặc Vân và Ngũ gia Nguyên Sâm của nhà họ Nguyên đều đã tới thành Thần Nguyên.  

 

Hơn nữa, tộc lão Chu Vận Thiên của nhà họ Chu cũng đã đến đây.  

 

Nếu trong thành Thần Nguyên, bỗng vì nguyên nhân nào đó mà xảy ra tranh chấp, e rằng đến lúc đó... chẳng có ai ngăn cản được.  

 

Ngoài bọn họ, còn có cả năm thế lực lớn cấp Thiên Vương khác nữa.  

 

Chỉ trong thời gian ngắn ngủi, ở khu phố giao dịch đã xảy ra rất nhiều chuyện, chẳng bao lâu đã lan truyền khắp thành Thần Nguyên... Cùng lúc đó, trên khu phố, Tần Ninh dẫn theo bốn vị đệ tử tiếp tục dạo bộ.  

 

"Đợi một lát!"  

 

Bỗng nhiên một giọng nói vang lên gọi họ lại.  

 

Lôi Nguyên Lãng xuất hiện trước mặt đám Tần Ninh, hắn ta chắp tay nói: "Tại hạ Lôi Nguyên Lãng của Thiên Lôi cốc, nhờ ơn các vị nghĩa hiệp ra tay, tại hạ vô cùng cảm kích, xin các vị cho ta một cơ hội để thể hiện lòng biết ơn".  

 

"Ta biết trong thành Thần Nguyên có một quán ăn rất ngon, các vị hiện có nhã hứng không ạ?"  

Tần Ninh nhìn thoáng qua Lôi Nguyên Lãng, rồi cười nói: "Được!"  

 

"Còn ta, còn ta nữa".  

 

Lão đạo sĩ áo đỏ vẫn luôn lẽo đẽo theo đám Tần Ninh, giờ chợt nhảy ra nói: "Lão đạo sĩ ta bị lỗ to rồi, không ăn một chầu thì lòng ta khó an bình đó nha".  

Advertisement
';
Advertisement