Phong Thần Châu – Tần Ninh - Vô Thượng thần đế (FULL)

 Đều này cũng không phải là việc mà đan dược có thể giải quyết.  

 

Nhưng Huyền Linh Thánh Chi lại khác.  

 

Vật này được sinh ra từ tinh hoa trời đất, thu nạp tinh hoa của mặt trời và mặt trăng, vô cùng tốt với pháp thân của võ giả, cũng tốt cho thân xác, đều giúp chúng tăng lên rất nhiều.  

 

Đồng thời linh chi là chí bảo do trời đất sinh ra, từ trước đến nay luôn là đồ bổ để võ giả tu hành.  

 

"Diệp sư huynh, Lý sư huynh, các ngươi đi theo ta".  

 

Lúc này Trần Nhất Mặc kích động nói.  

 

Đừng nhìn Huyền Linh Thánh Chi chỉ quý giá với võ giả cảnh giới Chí Tôn, cho dù là linh giả Cực Cảnh bình thường tìm được, muốn hái được nó cũng rất khó.  

 

Vật này có linh tính! Trần Nhất Mặc sải bước ra, Diệp Nam Hiên và Lý Huyền Đạo là cảnh giới thiên giả nhất luân cũng đi theo.  

 

"Diệp sư huynh ở bên trái!"  

 

"Lý sư huynh bên phải!"  

 

Trần Nhất Mặc nói thẳng: "Hai người các ngươi hãy lấy sức mạnh Cực Đạo, phong ấn lại thung lũng này, ta sẽ ép Huyền Linh Thánh Chi kia xuất hiện".  

 

Ép Huyền Linh Thánh Chi xuất hiện?  

 

Thật hay giả vậy?  

 

Diệp Nam Hiên và Lý Huyền Đạo cũng vô cùng hiếu kỳ.  

 

Tần Ninh dẫn Thời Thanh Trúc, Diệp Viên Viên và Lý Nhàn Ngư đi đến mép thung lũng, không tiến vào.  

 

Lúc này chỉ thấy Trần Nhất Mặc tiện tay lấy ra đống chai lọ to nhỏ khác nhau, có khoảng hơn trăm cái lơ lửng ở trước người.  

 

"Cho chút gia vị trước đã...", Trần Nhất Mặc được thể hiện ra lĩnh vực mà mình am hiểu nhất, cho nên cực kỳ vui vẻ, tiện tay bắt lấy một cái bình ngọc, mở nắp bình, đổ bột phấn bay ra khắp thung lũng.  

 

Ngay sau đó, hắn ta lại lần mò một đống bình ngọc lộn xộn, lấy ra từng viên đan dược, bóp nát, trộn lại với nhau.  

 

Vốn dĩ chỉ là một đống thuốc bột trộn lẫn lại, nhưng dần dần, hơi nước ngưng tụ trên không trung, hóa thành giọt nước, trong chớp mắt đã rơi từ trên trời xuống giống như mưa rào tầm tã.  

 

Cứ như thế, từng giọt nước mưa rơi xuống, ở vị trí sâu nhất khoảng trăm trượng của thung lũng dần dần xuất hiện vũng nước.  

 

Nước mưa tiếp tục rơi.  

 

Vũng nước dần dần biến thành hồ nước.  

 

Lúc thung lũng sắp bị dìm ngập.  

 

Đột nhiên, một luồng ánh sáng màu xanh phóng lên tận trời.  

 

Ánh sáng màu xanh khiến người ta phải sợ hãi, lúc ánh sáng bắn ra bốn phía, trong nháy mắt đã lao ra bốn phương tám hướng đông nam tây bắc... Mà bốn luồng ánh sáng vọt thẳng ra giống như bốn con thú săn mồi có linh tính, nhưng Lý Huyền Đạo và Diệp Nam Hiên đã sớm chuẩn bị, sức mạnh Cực Đạo trong nháy mắt đã bao phủ khắp trời đất này.  

image

Advertisement
';
Advertisement