Phong Thần Châu – Tần Ninh - Vô Thượng thần đế (FULL)

 Lúc này Trần Nhất Mặc đứng ở phía trước Tần Ninh, nhìn ra xung quanh với vẻ mặt hờ hững.  

 

Đám người kia có mục tiêu rất rõ ràng, đều nhằm vào bọn họ.  

 

Chẳng qua là ai bày mưu đặt kế?  

 

Nhà họ Chu?  

 

Nhà họ Nguyên?  

 

Hai gia tộc này đã đánh một trận ở Cửu Nguyên Vực, chết mấy vị đế giả Cực Cảnh, chẳng lẽ không sợ sao?  

 

Trong lòng Trần Nhất Mặc có chút khó hiểu, nếu hắn ta khôi phục thực lực, phải đập chết đám khốn kiếp này mới hả giận.  

 

Trần Nhất Mặc xoay người lại nhìn sư tôn, cũng vô cùng cẩn thận.  

 

Bất kể như thế nào đều phải bảo vệ tốt sư tôn.  

 

"Đại Hoàng, Nhị Hoàng, Tam Hoàng".  

 

Trần Nhất Mặc hô: "Bảo vệ sư phụ ta!"  

 

Lúc này ba con chó vàng lười biếng nằm trên đất, cứ như căn bản không nghe được tiếng gọi của Trần Nhất Mặc vậy.  

 

Những tiếng ầm ầm không ngừng vang lên.  

 

Hơn năm mươi võ giả Cực Cảnh cảnh giới linh giả, cảnh giới thiên giả, cảnh giới tôn giả cứ như không sợ chết, bao vây năm người Thời Thanh Trúc lại.  

 

Dần dần, Trần Nhất Mặc cũng đã nhìn ra manh mối.  

 

Những người này bao vây năm người, nhìn cũng không giống như muốn ra tay giết bọn họ, mà giống như muốn đuổi năm người đi.  

 

Hơn nữa căn bản không có người nào đến gần hắn ta và sư tôn.  

 

Đây là muốn... chia rẽ bọn họ?  

 

Ánh mắt của Trần Nhất Mặc hơi lóe lên.  

 

"Biết sư tôn lợi hại, nếu chúng ta tụ tập chung một chỗ thì sẽ không có cách nào ra tay, cho nên định tách chúng ta ra...", "Hừ!"  

 

Lúc này Trần Nhất Mặc rất muốn để ba con chó vàng cắn chết đám người kia, nhưng không thể làm thế được, ba con chó vàng căn bản không nghe mệnh lệnh của hắn ta.  

 

Ầm... Tiếng nổ trầm thấp vang lên, mặt đất xuất hiện vô số vết nứt, sức mạnh Cực Đạo kinh khủng đã phá hủy cả thung lũng này.  

 

"Hả?"  

 

Đột nhiên, một giọng nói nghi ngờ vang lên.  

 

"Sao vậy?"  

 

Giọng nói kia vang lên sau lưng Trần Nhất Mặc.  

 

Trần Nhất Mặc nghe được giọng nói quen thuộc này thì lập tức thở phào nhẹ nhõm.  

 

"Sư phụ, người tỉnh rồi!"  

 

Tần Ninh chậm rãi đứng dậy, liền thấy xung quanh vô cùng hỗn loạn.  

 

"Không biết là người nào, vừa xuất hiện đã lập tức ra tay với chúng ta, nhưng nhìn tình huống này hình như là muốn tách chúng ta ra...", Tần Ninh cũng đưa mắt nhìn bốn phía.  

 

Đúng là giống như lời của Trần Nhất Mặc.  

 

"Đây là kiêng kỵ thực lực của ta, cho nên mới muốn chia rẽ chúng ta để tiện ra tay với các ngươi".  

 

Tần Ninh nắm chặt hai tay lại, khí thế kinh khủng bộc phát ra.  

 

Cơ thể hắn giống như ẩn chữa uy lực vô tận, cứ như có thể phá hủy được một ngọn núi cao vạn trượng chỉ trong khoảnh khắc vậy.  

 

Mà bên ngoài cơ thể có ba thần văn chậm rãi ngưng tụ ra, nhìn thần văn kia như rồng tựa như phượng, oai phong lẫm liệt.  

 

"Đây là...", Trần Nhất Mặc kinh ngạc nói: "Sư phụ, ngươi đến cảnh giới linh giả tam văn rồi?"  

 

Tần Ninh bước chân ra, cười nói: "Cũng không phải là ngươi chưa từng thấy năng lực của pháp thân Long Hoàng Bất Diệt mà?"  

Vẻ mặt Trần Nhất Mặc vô cùng nghiêm nghị.  

 

Năm đó sư phụ ở cảnh giới Chí Tôn, pháp thân tu hành chính là Long Hoàng Bất Diệt, uy lực của pháp thân này vô cùng mạnh mẽ, mỗi một lần pháp thân tăng lên ở trong cửu cảnh Chí Tôn đều là kinh thiên động địa.  

 

Mà khi ấy sư tôn mới ở cảnh giới Chí Cao Đế Tôn thập phẩm, dung nạp pháp thân, hội tụ thân xác, lúc hợp hai thành một có thể trực tiếp từ Chí Cao Đế Tôn thập phẩm tới cảnh giới linh giả Cực Cảnh thất văn.  

image

Advertisement
';
Advertisement