Phong Thần Châu – Tần Ninh - Vô Thượng thần đế (FULL)

 "Năm đó khu vực này cũng không phải như vậy, đúng là núi non trùng điệp, nhưng lại có quy luật nhất định, sư phụ đã nói đây là một loại trận thế!"  

 

"Tên gì ấy nhỉ... Ngọa Long Tàng Phượng Chi Cửu Thiên Khởi Vân Thế!"  

 

Ngọa Long Tàng Phượng Chi Cửu Thiên Khởi Vân Thế?  

 

Đọc chả thuận miệng tí gì.  

 

"Sư phụ nói nơi đây là vùng đất rất tốt lành, rất tốt để làm mộ phần".  

 

Làm mộ phần?  

 

Nghe được điều này, mấy người lập tức hiểu ra.  

 

"Cho nên sau đó ngươi cảm thấy mình khó mà bảo vệ được mình, lại không dám đưa thân xác cho người khác, liền đặt thân xác ở chỗ này?"  

 

"Ừ...", "Làm sao ta biết được sẽ xuất hiện tình cảnh hôm nay chứ".  

 

Trần Nhất Mặc nhìn về phía Tần Ninh, lẩm bẩm: "Muốn trách cũng phải trách sư phụ..."  

 

Ha ha! Ngươi vứt bỏ thân xác, lại trách sư phụ?  

 

Mấy người nhìn Trần Nhất Mặc, không thể không nói.  

 

"Đúng là có trách nhiệm của ta".  

 

Lúc này Tần Ninh cầm chén trà trên bàn lên, chậm rãi nói: "Nơi này đúng là có một địa thế rất tốt, chính là Ngọa Long Tàng Phượng Chi Cửu Thiên Khởi Vân Thế, trận pháp sư sẽ hiểu rõ hơn, các ngươi không hiểu đâu".  

 

"Nói cho cùng chính là... rất thích hợp để chôn cất, vô cùng thích hợp".  

 

Nghe đến chỗ này, Lý Huyền Đạo chen miệng nói: "Sư phụ, người đừng bảo con an táng ở chỗ này có thể che chở con cháu chứ?  

 

Không phải quá kỳ lạ sao?"  

 

Tần Ninh nhìn về phía Lý Huyền Đạo, chậm rãi gật đầu nói: "Quả thật là như thế...", lúc này, mấy người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, đều không biết nói gì.  

 

 

 

Tần Ninh tiếp tục nói: "Ngọa Long Tàng Phượng Chi Cửu Thiên Khởi Vân Thế, nhắc tới tương đối phiền toái, ta muốn gọi là vùng đất thánh táng hơn!"  

 

"Giống như phàm phu tục tử, sau khi sinh lão bệnh tử lựa chọn nơi để chôn, cũng sẽ tìm tiên sinh hỏi về địa thế, cái gì mà ôm núi, lợi nước, vân vân, võ giả cũng có cách nói như vậy".  

 

"Chỉ là... Đây cũng không phải là chỉ ảnh hưởng đến vận thế của con cháu đời sau. Cái gọi là vận thế quá mức hư vô mờ mịt, người bình thường rất khó hiểu được".  

 

"Nhưng vùng đất thánh táng này, nếu như một vị cường giả bỏ mình đạo tiêu, được mai táng ở nơi đây, rất nhiều năm sau được người ta phát hiện, lấy được đồ đạc của vị cường giả đã chết này, có lẽ sẽ hoàn toàn thay đổi cả đời".  

Tần Ninh tiếp tục nói: "Các ngươi có thể hiểu thành sau khi một vị cường giả chết, vật mà người đó từng sử dụng cũng được mai táng nơi đây, qua vạn năm, ba vạn năm, năm vạn năm, thậm chí là mười vạn sau, con cháu của hắn tới chỗ này đào mộ, lấy được pháp bảo của tiên nhân để sử dụng, sẽ uy lực tăng lên gấp bội".  

 

"Hơn nữa còn có thể đến cấp bậc đế giả Cực Cảnh, thậm chí vượt qua cấp bậc đế giả, nếu trong khoảng thời gian đó mà để lại một cái gọi là linh uẩn cho đời sau lấy được, thậm chí có thể giúp con cháu trực tiếp tăng lên cảnh giới cao hơn".  

 

Diệp Nam Hiên kinh ngạc nói: "Đời trước trồng cây, đời sau hóng mát?"  

image

Advertisement
';
Advertisement