Nguyên Thâm, Nguyên Mặc Vân và các võ giả nhà họ Nguyên đều tái cả mặt.
Tần Ninh dặn dò: "Mọi người tìm ra tọa độ không gian ổn định thì khoan vào, những tọa độ không gian ấy chỉ là tương đối ổn định thôi, cần phải nối tất cả tọa độ an toàn lại với nhau thì mới có thể tìm ra lối vào mật địa chân chính!"
Nguyên Thâm trách móc: "Sao lúc nãy ngươi không nói?"
"Ta thích, ngươi làm gì được?"
Tần Ninh nhìn Nguyên Thâm, hờ hững nói: "Ngươi còn nói thêm câu nào nữa thì có tin rằng không có ta là không ai vào được không? Có tin ta bảo mọi người liên thủ giết võ giả nhà họ Nguyên ngươi, sau đó tiêu diệt võ giả nhà họ Chu rồi ta mới dẫn mọi người vào, và ai cũng đồng ý không?"
Sắc mặt Nguyên Thâm lập tức trở nên hoảng hốt, các võ giả nhà họ Nguyên đứng quanh đây cũng mặt mày căng thẳng.
Chu Vận Thiên bực bội hỏi: "Tự dưng lôi nhà họ Chu vào làm gì?"
Tần Ninh liếc mắt nhìn Chu Vận Thiên, ông ta tức thì không dám hé răng nữa.
Vào lúc này, trong đám đông có một vị thiên giả Cực Cảnh lên tiếng: "Ta phát hiện một tọa độ không gian ổn định này".
Không lâu sau cũng có người thông báo: "Chỗ ta cũng có".
Lần lượt có người phát hiện ra tọa độ không gian ổn định và thông báo cho mọi người cùng biết.
Việc bọn người nhà họ Nguyên muốn đi vào tọa độ không gian ổn định trước nhưng lại bỏ mạng là một bài học xương máu, ai nấy cũng cẩn thận hơn.
Dần dần, càng ngày càng nhiều người phát hiện ra tọa độ không gian ổn định.
Trong gần một nén nhang đã có mấy chục tọa độ được tìm ra.
"Mọi người cố gắng chút, chỉ thiếu một tọa độ thôi thì chúng ta cũng không thể vào mật địa thăm dò ngọn nguồn của Thiên Hàng Ngân Hà đâu, thậm chí sẽ chết hết, chuyện này ảnh hưởng tới tính mạng của tất cả chúng ta đấy".
Tần Ninh cảnh báo.
Thế là hàng ngàn hàng vạn võ giả trên từng đỉnh núi tập trung tìm kiếm, không dám bỏ sót chỗ nào.
Gần nửa ngày trôi qua.
Không ai nói gì nữa.
Mọi người đều đang cẩn thận kiểm tra xung quanh, hơn một vạn binh khí đã được dùng vào việc đó.
Tổng cộng đã tìm được một trăm mười tám tọa độ không gian ổn định.
Một trăm mười tám!
Phát hiện này làm khuôn mặt Tần Ninh sa sầm xuống.
"Sư tôn, sao vậy ạ?"
Lý Nhàn Ngư thấy sắc mặt Tần Ninh không được tốt lắm bèn hỏi.