Phong Thần Châu – Tần Ninh - Vô Thượng thần đế (FULL)

 Ầm! Mặt đất sụp đổ, cả người Tần Ninh khảm vào dưới mặt đất, một lúc lâu sau mới bò lên.  

 

Quả thật như thế.  

 

Lúc này, Tần Ninh nhìn về phía trước, nhíu mày lại.  

 

"Tiếp tục đi".  

 

Bên ngoài cơ thể hắn có ba thần văn quay xung quanh, mặt ngoài thân xác xuất hiện ánh sáng màu vàng xanh nhàn nhạt.  

 

Hắn đi ra từng bước một, trên không trung, thỉnh thoảng sẽ có một quyền ảnh, một chưởng ảnh, một cước ảnh ập xuống.  

 

Hơn nữa khi Tần Ninh càng đi vào sâu, những chưởng ảnh quyền ảnh kia cũng càng bộc phát mạnh hơn.  

 

Âm thanh ầm ầm vang vọng, trên người Tần Ninh dần dần xuất hiện vết nứt, cho dù thân xác của hắn mạnh mẽ thế nào thì đến giờ phút này cũng đã không thể chống đỡ được nữa.  

 

Chỉ là cũng may, phía trước đã tới cuối con đường.  

 

Tần Ninh sải bước ra, đi đến cuối đường, chỉ trong phút chốc, con đường phía trước liền biến mất, mà hắn đã xuất hiện ở đỉnh núi, trước đại điện.  

 

Chỉ là bóng người mặc áo bào màu vàng kia lại biến mất không thấy gì nữa.  

 

Mà vào lúc này, một bóng người khác cũng xuất hiện.  

 

Thanh niên mặc áo xanh kia vẫn còn sống.  

 

Tần Ninh nhìn về phía thanh niên mặc áo xanh, vẻ mặt có chút kinh ngạc.  

 

Con đường thử thách thế này, lấy sự hiểu biết của hắn về bốn người khác thì gần như không có khả năng vượt qua.  

 

Tần Ninh đã tự mình thể nghiệm, đương nhiên biết đòn tấn công trên con đường kia kinh khủng đến thế nào.  

 

Hắn lấy pháp thân Long Hoàng Bất Diệt và huyết mạch thân xác để bước vào Cực Cảnh, có thể nói là lấy pháp thân mà hắn tạo ra ở cảnh giới Chí Tôn, ở trong hai cảnh giới là cảnh giới linh giả, cảnh giới thiên giả, chính là mạnh nhất! Dù vậy lúc đi qua con đường kia, thân xác của hắn cũng đã bị hao tổn rất nhiều.  

 

Những người khác thì càng không cần phải nói nhiều.  

 

Thế nhưng bây giờ thanh niên mặc áo xanh lại vẫn sống được.  

 

Mà ba người kia đã hoàn toàn biến mất không thấy.  

 

"Tần công tử".  

 

Thanh niên chắp tay nói: "Quả thật phi phàm".  

 

"Ngươi cũng không kém".  

 

Tần Ninh nhìn thanh niên kia, sau đó đưa mắt nhìn về phía cung điện trước mặt.  

 

Một cung điện vuông vắn cao trăm trượng đứng sừng sững phía trước, uy nghiêm hùng vĩ.  

Lên google tìm kiếm từ khóa tamlinh247.com.vn để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement