Phong Thần Châu – Tần Ninh - Vô Thượng thần đế (FULL)

Mà bây giờ mọi chuyện đều đã là sự thật, không thể sửa đổi được nữa.  

 

"Nếu ngươi cứ có thái độ như vậy, cho dù ngươi đã thông qua thử thách, ta vẫn sẽ không cho ngươi linh uẩn, ngươi cũng không chiếm được".  

 

Nghe được lời này của hoàng đế Tề Dân, Tần Ninh lại cười.  

 

Hắn nhã nhặn tựa ở trên ngai vàng, nhìn về phía hoàng đế Tề Dân, cười nói: "Ngươi thật sự cho rằng bây giờ ta lịch sự nói chuyện cùng ngươi, là ta không có cách nào làm gì ngươi sao?"  

 

Tần Ninh vừa dứt lời, trong cơ thể lập tức ngưng tụ ra từng khí thế kinh khủng.  

 

Từng trận văn xuất hiện, bám lên trên từng cột đá trong đại điện.  

 

Mà ngay sau đó, phía trên cột đá bên trong đại điện lại xuất hiện những dấu ấn nguệch ngoạc, từng khí tức nóng rực ngưng tụ ra.  

 

Chỉ trong phút chốc, bên ngoài cơ thể hoàng đế Tề Dân cũng xuất hiện từng dấu ấn nguệch ngoạc, thiêu đốt cả người ông ta.  

 

"A...", ngay lập tức, tiếng kêu thảm thiết vang lên.  

 

Cả người hoàng đế Tề Dân bốc cháy, không ngừng phát ra những tiếng gào thét.  

 

"Nói chuyện tử tế với ngươi là bởi vì lười đối phó với ngươi, nếu ngươi không đồng ý phối hợp, vậy cứ để như thế mà nói đi!"  

 

Tần Ninh nói thẳng: "Một linh uẩn muốn ngưng tụ thành hình, đầu tiên cần thiên thời như Ngọa Long Tàng Phượng Chi Cửu Thiên Khởi Vân Thế này, tiếp theo là cơ thể hoàn chỉnh của cường giả khi còn sống, cuối cùng chính là địa thế".  

 

"Sở dĩ linh uẩn của ngươi sẽ ở đỉnh núi này chính là dựa vào địa thế ở đây, mà người giúp ngươi hình thành linh uẩn vì để khống chế ngươi, cũng vì để khống chế con cháu của ngươi nên đã động tay chân vào linh uẩn của ngươi rồi".  

 

"Việc này nói thì đơn giản, nhưng làm rất khó, có điều nếu muốn khống chế thì ta vẫn có thể làm được!"  

 

Lúc này Tề Dân chỉ cảm thấy cả người nóng rực như lửa, từ trên xuống dưới giống như không có một chỗ da thịt nào là nguyên vẹn, bị nướng cháy vô cùng đau đớn.  

 

Dù ông ta đã đến thực lực cấp đế, nhưng lúc này cũng không thể chống đỡ được.  

 

"Ta không biết là ai!"  

 

Tề Dân hét lên: "Ta chỉ biết là có người làm ta thức tỉnh, bảo ta ở chỗ này chờ đợi con cháu của ta là được".  

 

"Nói rõ chi tiết vào!"  

 

Tần Ninh tựa ở trên ngai vàng, thản nhiên nói.  

Lúc này hoàng đế Tề Dân lại không còn vẻ uy nghiêm của đế vương nữa, nhìn về phía Tần Ninh, nghiến răng nghiến lợi trầm giọng nói: "Ta vốn là một người chết, bị người ta đào mộ lấy bí pháp làm một ý niệm tỉnh lại, những người kia nói cho ta, hoàng triều Đại Tề đã xuống dốc, hỏi ta có muốn tái hiện lại uy nghiêm của hoàng triều Đại Tề hay không!"  

 

"Ta vốn là người chết, đương nhiên không đành lòng nhìn thấy con cháu mình thê thảm, nên đã đồng ý".  

 

"Sau đó bọn họ nói sẽ tìm kiếm đời sau của ta để bồi dưỡng linh uẩn, đợi đời sau của ta tới lấy, con cháu ta đương nhiên có thể lấy được linh uẩn của ta, thực lực tăng lên, phục hồi vương triều!"  

Advertisement
';
Advertisement