Phong Thần Châu – Tần Ninh - Vô Thượng thần đế (FULL)

 Thế nhưng vào lúc này, người nọ cũng dựa vào đôi mắt thứ hai của chính mình kiên cường ngăn cản công kích của Tần Ninh.  

 

“Thiên Liệt, chuẩn bị xong chưa?”  

 

Tiếng hét vang cả đất trời.  

 

“Xong rồi!”  

 

Thiên Liệt vừa nói xong, hai bàn tay hắn ta nắm chặt, một loại hơi thở khủng bố nhanh chóng bùng nổ.  

 

Ầm… tiếng nứt vỡ bỗng vang lên.  

 

Đôi mắt của Thiên Liệt vỡ nát, ánh sáng màu bạc nhanh chóng lụi tàn, cùng lúc đó, hai viên cầu màu bạc nhanh chóng thành hình, chúng phi thẳng về phía Tần Ninh.  

 

Thấy vậy, tên còn lại vội vàng lùi xa ra.  

 

Vào giờ phút này, ánh mắt Tần Ninh nhìn thẳng về phía trước.  

 

Hai quả cầu xoay tròn, dùng tốc độ cực nhanh đánh về phía hắn.  

 

“Vạn Thần Diên!”  

 

Tần Ninh vừa hô dứt câu, Thần Diên kiếm quyết ngay lập tức bùng nổ, mấy ngàn nhát kiếm khí trực tiếp lao ra.  

 

Tiếng ầm vang không ngớt bên tai.  

 

Từng nhát kiếm khí Thần Diên, vào giây phút tiếp cận hai quả cầu kia bỗng nhiên bị lưỡi dao vô hình chém vỡ, kiếm khí căn bản không thể ngưng tụ thành.  

 

Cảnh tượng trước mắt khiến Tần Ninh phải chau mày.  

 

Hai quả cầu này dường như là kẻ vô địch, hơn nữa bên trong nó còn ẩn chứa công kích không gian.  

 

“Nếu đã như vậy thì…”, lúc này, Tần Ninh không hề có ý định lui bước, hắn vừa nói xong, hai bàn tay đã nắm chặt.  

 

Đại Tu Di Cửu Cung Tán xuất hiện ở trong tay Tần Ninh, chiếc ô màu màu xanh nhạt ngay lập tức bung ra.  

 

Chỉ trong nháy mắt, tám ánh hào quang tượng trưng cho kim, mộc, thủy, hỏa, thổ, lôi, phong, điện xuất hiện, sau đó chúng hợp thành một, vệt sáng thứ chín, ánh hào quang màu đen phá không mà đến, chúng phô bày ra lực lượng của mình.  

 

Ầm… ầm… Những tiếng đổ nát vang lên liên tục.  

 

Đại Tu Di Cửu Cung Tán bất động như núi, chắn ở trước người Tần Ninh.  

 

Ở phía đối diện, hai quả cầu kia bị ánh sáng đen quét qua, vỡ vụn thành từng mảnh.  

 

“A…”, một tiếng kêu thảm thiết ngay lập tức vang lên.  

Ở phía xa kia, đôi mắt trên trán người đàn ông tên Thiên Liệt vỡ tan, máu tươi chảy ra từ khóe mắt.  

 

Lúc này, sắc mặt của Tần Ninh có chút thay đổi.  

 

“Thì ra là thế…”  

Advertisement
';
Advertisement