Phong Thần Châu – Tần Ninh - Vô Thượng thần đế (FULL)

Từng tin tức đều khiến người ta chấn động đến mức không gì sánh nổi.  

 

Cho đến ngày hôm đó.  

 

Nhoáng một cái lại một tháng trôi qua, lần này Tần Ninh và Diệp Viên Viên xuất hiện trên một mảnh đất bao la, nhìn về phía trước giống như không có điểm cuối.  

 

Mà khi hai người lao qua vùng đất đó, ở điểm cuối phía trước lại xuất hiện một tòa thành cổ.  

 

Thành cổ này còn hùng vĩ cao lớn hơn bất cứ vùng đất cổ nào mà hai người gặp được trong khoảng thời gian này.  

 

Thành trì hùng vĩ cao lớn như vậy, cho dù là ở trong Thượng Nguyên Thiên Vực cũng cực kỳ hiếm thấy.  

 

Cả tòa thành cổ đều được xây dựng từ từng miếng sắt đen sì, nhìn qua, tòa thành cổ này giống như U Minh Địa Ngục, giống như biển sâu không đáy.  

 

"Là nơi này đi!"  

 

Diệp Viên Viên mở miệng nói.  

 

Thành cổ phía trước mang đến cho người ta cảm giác sợ hãi không hiểu nổi.  

 

Mà giờ phút này, bên ngoài thành cổ cũng có một số người đang ra ra vào vào.  

 

Tần Ninh nhìn thoáng qua phía trước, khẽ gật đầu: "Chắc thế".  

 

Ba ngày trước.  

 

Tần Ninh và Diệp Viên Viên gặp một vị đế giả nhà họ Chu.  

 

Chu Mậu Tận! Người này còn trẻ tuổi mà đã đến cảnh giới đế giả sơ kỳ, chính là nhân tài kiệt xuất trong thế hệ trẻ tuổi của nhà họ Chu.  

 

Chu Mậu Tận vốn muốn giết Tần Ninh và Diệp Viên Viên nhưng lại bị Tần Ninh bắt, Tần Ninh đã hỏi được một tin tức từ trong miệng Chu Mậu Tận.  

 

Chỗ cuối cùng mà Lý Nhàn Ngư biến mất chính là nơi đây.  

 

Võ giả nhà họ Chu và nhà họ Nguyên cũng không truy sát Lý Nhàn Ngư đến chết, mà là đuổi tới nơi đây, làm Lý Nhàn Ngư bị thương nặng, giống như biến mất trong hư không.  

Bởi vậy, Tần Ninh và Diệp Viên Viên mới có thể đến chỗ này.  

 

Lúc này nhìn về phía thành cổ trước mặt, Tần Ninh nhíu mày lại.  

 

"Sao vậy?"  

Advertisement
';
Advertisement