Tần Ninh thu hồi linh khí của trận pháp, Lý Nhàn Ngư đứng dậy, lau vết máu ở hai mắt.  

 

“Sư tôn, như thế nào rồi ạ?”  

 

“Không sao đâu”.  

 

Tần Ninh cười nói: “Vãng sinh đồng đã bắt đầu tự hồi phục, ngươi không cần phải để ý tới nó, nó sẽ tự lấy lại được ánh sáng”.  

 

“Nhưng mà đợi Vân Như Sương thu thập đủ dược liệu rồi, vi sư sẽ luyện đan, giúp ngươi khôi phục nhanh hơn, với lại thử xem ngươi có thể từ Cực Cảnh bước vào cảnh giới Chân Ngã không”.  

 

Nghe thấy vậy, Lý Nhàn Ngư vô cùng phấn khích.  

 

Vậy thì tốt quá! Cùng lúc đó, giọng của Vân Như Tuyết vang lên bên ngoài đình viện.  

 

“Tần công tử có ở đó không?”  

 

“Vào đi!”  

 

Vân Như Tuyết đem dược liệu tới cho Tần Ninh, nàng ta nói: “Còn thiếu bốn loại nữa, tỷ tỷ của ta đã sai người mang rất nhiều tiền đi mua rồi, chắc là mấy ngày nữa sẽ có, Tần công tử kiểm tra xem những dược liệu này có vấn đề gì không”.  

 

“Được!”  

 

Vân Như Tuyết nhìn Tần Ninh, muốn nói nhưng lại thôi.  

 

“Nhị tiểu thư còn có việc gì muốn hỏi ta sao?”  

 

“Tần công tử, ngươi thật sự có thể cứu phụ thân ta sao?”  

 

“Việc các ngươi nhờ cậy ta sẽ làm hết lòng hết sức”.  

 

Nhân tiện đây, Vân Như Tuyết lại nói tiếp: “Cha ta bị bệnh nặng, bọn ta đã từng đi tới thành Thiên Vũ, mời hồn đan sư xem xét, nhưng mà kết quả đều là không có hi vọng…”, thành Thiên Vũ! Cách thành Vân Dương hơn mười vạn dặm, do một trong bảy thế lực bá chủ Tây Hoa Thiên, nhà họ Vũ làm chủ thành.  

 

“Nhị tiểu thư cứ yên tâm đi”.  

 

Lý Nhàn Ngư nói: “Nếu sư tôn của ta đã nhận lời rồi thì nhất định sẽ làm được”.  

 

“Ừ…”, Vân Như Tuyết tạm biệt và rời khỏi đây.  

 

Tần Ninh tỏ vẻ bất đắc dĩ: “Tuy hai người này thật sự rất quan tâm Vân Nham Phong, nhưng mà làm như vậy cũng quá là không tin tưởng ta rồi”.  

 

Hắn ít khi trải nghiệm loại cảm giác này.  

 

Ngày xưa, số người cầu xin hắn luyện đan cho xếp hàng dài không dứt.  

 

Mà hôm nay, hắn muốn cứu mạng người khác, lại còn bị người ta nghi ngờ.  

 

Tần Ninh kiểm tra dược liệu bên trong nhẫn không gian một cách cẩn thận.  

 

“Ngư Nhi!”  

 

“Vâng, sư tôn”.  

 

“Mấy ngày tới, ngươi hãy hộ pháp cho ta đi”.  

Tuy rằng hai mắt Lý Nhàn Ngư đã mù nhưng trong khoảng thời gian này, thực lực của hắn ta đã dần khôi phục, ít ra hắn ta cũng có cảnh giới Đế giả đại viên mãn, ở bên trong thành Vân Dương này, tuy có cường giả cảnh giới Chân Ngã, nhưng số lượng cũng không nhiều, có Lý Nhàn Ngư hộ pháp, Tần Ninh hoàn toàn có thể yên tâm.  

 

“Đã lâu lắm rồi ta chưa luyện đan, hôm nay thử bắt đầu luyện lại xem sao”.  

 

“Vâng!”  

Advertisement
';
Advertisement