Phong Thần Châu – Tần Ninh - Vô Thượng thần đế (FULL)

 “Công tử Vũ Thượng!”  

 

Vân Như Sương tiếp tục nói: “Nhà họ Vũ các ngươi là gia tộc lớn, là một trong bảy bá chủ của Tây Hoa Thiên chúng ta, nhà họ Vân chúng ta chẳng qua chỉ là một gia tộc nhỏ ở thành Vân Dương, sự chênh lệch này giống như là đế vương và địa chủ nhỏ, ta sao dám lừa ngươi?”  

 

Vũ Thượng nghe vậy thì lạnh lùng cười nói: “Xem ra, ngươi thực sự không định nói thật”.  

 

Lời này vừa dứt, bàn tay hắn ta đã vươn tới trước ngực Vân Như Sương, hờ hững nói: “Vậy thì bản công tử cũng không ngại ở đây, biểu diễn việc nam nữ trước mặt mọi người!”  

 

Thân thể của Vân Như Sương nhất thời trở nên cứng ngắc.  

 

“Vũ Thượng, ngươi cũng chỉ có chút bản lĩnh này!”  

 

Lúc này, một tiếng quát lạnh lùng vang lên.  

 

Chiến Linh Vân đứng trên lưng Cửu Anh, lúc này, nàng ta vung tay xoá đi lớp dịch dung trên mặt mình, lộ ra khuôn mặt thực sự.  

 

“Nhà họ Vũ các ngươi thật đúng là không sợ chết, bày ra trận thế lớn như vậy để tìm ta, bổn cô nương ta ở đây, thả nàng ta ra!”  

 

Chiến Linh Vân vốn dĩ có tính tình nóng nảy, lúc này nhìn thấy dáng vẻ kia của Vũ Thượng thì lửa giận bùng cháy, cũng lập tức quên đi thương thế trong cơ thể mình còn chưa khôi phục hoàn toàn.  

 

Lúc này, Vũ Thượng nhìn thấy Chiến Linh Vân tự mình xuất hiện, lập tức không quản Vân Như Sương nữa, hắn ta nhìn về phía Chiến Linh Vân, cười nói: “Ngươi quả thực không chết”.  

 

Mà lúc này, người phụ nữ đi cùng với Vũ Thượng vung tay lên, mười mấy người bên cạnh nhanh chóng bao vây thân hình to lớn của Cửu Anh, vẻ mặt như hổ rình mồi, nhìn chằm chằm Chiến Linh Vân.  

 

“Vũ Vân Yên, Vũ Thượng, nhà họ Vũ các ngươi đầu óc chứa toàn bã đậu sao?  

 

Hai người cảnh giới Chân Ngã tầng bốn các ngươi mà cũng dám tới tìm ta?”  

Chiến Linh Vân cười nhạo nói: “Ta thấy để Vũ Thiên Thừa tới còn tạm được”.  

 

Lúc này, Vũ Vân Yên nhìn về phía nàng ta, cười nhạo: “Chiến Linh Vân, ngươi không chết, một thân thực lực còn lại bao nhiêu?  

 

Bây giờ vẫn còn có thực lực cảnh giới Chân Ngã sao?”  

 

Nghe vậy, Chiến Linh Vân không chút để ý nói: “Bổn cô nương có sự may mắn nghịch thiên, gặp được cao nhân cứu giúp, hai người các ngươi, đang tự tìm đường chết”.  


Cao nhân? 

Advertisement
';
Advertisement