Phong Thần Châu – Tần Ninh - Vô Thượng thần đế (FULL)

 Hắn thường gọi là…Người đáng yêu.  

 

 

 

Mấy ngày tiếp theo, mỗi ngày, Triệu Đông Thiên vẫn đến chào hỏi Tần Ninh sớm tối như trước, mỗi ngày không nói hai câu Tần phụ mạnh khoẻ, Triệu Đông Thiên lại cảm thấy cả người không thoải mái.  

 

Mà Lý Nhàn Ngư mỗi ngày lại càng thêm khắc khổ.  

 

Tần Ninh cũng đã tới cảnh giới Chân Ngã tầng một.  

 

Lý Nhàn Ngư đi theo Tần Ninh một khoảng thời gian không ngắn, hắn ta hiểu được, việc tu hành của sư tôn, không nhìn vào sự tích luỹ, không nhìn vào khoảng cách giữa các cảnh giới, sư tôn chỉ đi theo đạo của mình! Sư tôn cảm thấy bản thân có thể tăng lên một tầng, thậm chí là ba tầng, năm tầng, thì sẽ lập tức tăng lên.  

 

Sư tôn cảm thấy không tăng lên được, thì người sẽ chậm rãi tu hành, sẽ không thăng cấp lên tầng nào.  

 

Hiện tại, Tần Ninh đã đạt đến cảnh giới Chân Ngã tầng một, nói không chừng, bỗng nhiên có một ngày nào đó, lửa giận thiêu đốt, lại vút vút tăng lên cảnh giới Chân Ngã tầng chín.  

 

Đây cũng không phải là nói ngoa! Lý Nhàn Ngư hiểu rõ, con đường tu hành của Tần Ninh, huyền diệu đến mức nào! Mà Chiến Linh Vân cũng dưới sự giúp đỡ của đan dược do Tần Ninh luyện chế, chữa trị Mệnh Hoàn bị tổn hại.  

 

Võ giả tới cảnh giới Tam Ngã, nguyên lực của bản thân không ngừng hội tụ trong cơ thể, Mệnh Hoàn cũng phải chịu đựng một phần lớn lực lượng.  

 

Mệnh Hoàn bị tổn hại, thực lực giảm sút nghiêm trọng.  

 

Đây cũng chính là nguyên nhân khiến cho Chiến Linh Vân chỉ có thực lực cảnh giới Chân Ngã sơ kỳ trong khoảng thời gian trước.  

 

Mà lão đạo sĩ áo đỏ cũng ở trong phòng mười ngày liên tiếp, chưa từng bước ra khỏi cửa.  

 

Một ngày nọ, trong đình viện, bốn người Tần Ninh, Lý Nhàn Ngư, Chiến Linh Uyên và Chiến Linh Vân tụ tập.  

 

Nhiều ngày qua, Chiến Linh Uyên ở lại trong Triệu phủ, cả ngày tìm Tần Ninh học hỏi kiếm thuật, thậm chí thỉnh thoảng còn tập luyện với Tần Ninh mấy chiêu.  

 

Mà Chiến Linh Uyên có cảm giác, đôi khi, Tần Ninh giống như một vị trưởng bối chỉ dẫn cho bản thân.  

 

Hai người Lý Nhàn Ngư và Chiến Linh Vân vẫn cãi nhau cả ngày.   

 

Bình thường đều là Lý Nhàn Ngư đỏ mặt tía tai, thua trận.  

 

Két một tiếng.  

 

Cánh cửa một căn phòng mở ra, lão đạo sĩ áo đỏ chắp tay đứng đó, ông ta bước ra, ra vẻ cao nhân, nhìn về phía bốn người ở trong đình nghỉ mát.  

 

“Các vị đều ở đây à!”  

 

Một tay lão đạo sĩ vuốt râu, cười haha nói: “Nhiều ngày không gặp, xem ra các vị đều có tiến bộ”.  

Nhìn phong thái nề nếp của lão đạo sĩ, Lý Nhàn Ngư không nhịn được cười nói: “Lão đạo sĩ, thương thế khôi phục rồi sao?”  

 

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement