“Tần phụ!”
Nhìn thấy Tần Ninh và Thần Tinh Dịch đang trò chuyện với nhau ở bên kia, Triệu Đông Thiên đi tới, vui mừng nói: “Thương thế của con… đã tốt rồi sao?”
“Bản thân ngươi không tự cảm nhận được sao?”
Lúc này, Thần Tinh Dịch không kiên nhẫn nói.
Hắn ta còn đang nghe sư tôn kể lại.
Triệu Đông Thiên nhìn về phía Thần Tinh Dịch, hừ một tiếng rồi nói: “Lão phu hỏi ngươi sao?”
“Một bó tuổi như vậy rồi, cũng đã tự xưng là lão phu, vậy mà còn một câu Tần phụ hai câu Tần phụ, ngươi không biết xấu hổ sao?
Sư tôn ta đã nhận ngươi làm con nuôi rồi sao?”
“Ai cần ngươi lo, đồ háo sắc!”
“Ngươi nói ai đấy?
Lão khốn kiếp này”.
Hai người có xu hướng chuẩn bị chửi nhau.
Tần Ninh nhìn về phía Triệu Đông Thiên, nói thẳng: “Có lên được tầng bảy hay không?”
Triệu Đông Thiên gãi gãi đầu, cười nói: “Còn thiếu chút nữa, con cảm thấy sẽ rất nhanh thôi, chờ con tu luyện thuần thục quyển thứ tư của Bách Thiết Quyết, hẳn là sẽ đạt được”.
Tần Ninh âm thầm thở dài.
Nơi một vị Biến Cảnh tu hành, ngưng tụ đại trận, phong ấn khí huyết, nơi đây được khí huyết bao phủ, có thể nói là rất nhiều.
Vậy mà Triệu Đông Thiên này vẫn chưa đột phá được tới tầng bảy! Có chút kém cỏi.
Thần Tinh Dịch vừa muốn mở miệng trào phúng, nhưng nhìn thấy ánh mắt của Tần Ninh, hắn ta lựa chọn ngậm miệng lại.
Mà lúc này Lý Nhàn Ngư cũng thức tỉnh, hai Mệnh Hoàn xung quanh thân thể giờ đây đã ngưng tụ thành ba vòng, càng tản ra hào quang chói mắt hơn, hơn nữa khí huyết quanh thân hắn ta còn mang đến cho người ta cảm giác nhiệt huyết sôi trào, có thể bùng nổ bất cứ lúc nào.
“Sư tôn, khí huyết nơi này rất tinh khiết”.
Lý Nhàn Ngư mừng rỡ.
Loại cảm giác này giống như là ngâm mình giữa một đại dương khí huyết mênh mông rộng lớn, có thể tuỳ ý cắn nuốt.
Mà lúc này, hai huynh đệ Triệu Bình và Triệu Triết cũng thức tỉnh.
Hai người chỉ cảm thấy khí tức trong cơ thể mình lưu động cuồn cuộn, quả thực là đã ngưng tụ ra được Phách Hoàn thứ hai, thăng cấp lên cảnh giới Vô Ngã tầng hai.